THÁNH KHƯ - Trang 203

Tả Tuấn không đáp, quay chung quanh Sở Phong một vòng, không kiêng nể
dò xét trên dưới Sở Phong. Ngay lúc nhìn thấy Sở Phong đã quan sát, bây
giờ lại càng quá phận.

“Nhìn cũng hơi tuấn lãng đấy. Nhưng ngoài ra thì chẳng còn chỗ nào lạ cả.”
Tả Tuấn đưa ra kết luận.

“Tự cho là đúng.” Sở Phong càng lúc càng phản cảm. Lần đầu gặp mặt,
chẳng quen biết nhau, sao biết được mà nói, thế mà lại dám đưa ra kết luận
như thế.

“Đừng có mà không thích nghe. Tôi nói chính là sự thật. Nói cậu không có
gì lạ là đã nể mặt cậu lắm rồi.” Tả Tuấn không khách sáo nói, ánh mắt lợi
hại nhìn Sở Phong: “Người như cậu chỉ được xem là bình thường, thế đạo
khác biệt. Rốt cuộc tôi chẳng có gì cảm thấy ngoài ý muốn khi cậu chỉ có
thể đứng hàng dưới chót như thế này.”

“Anh có bệnh à?” Sở Phong phản cảm vô cùng. Giọng điệu thuyết giáo của
người này giống như y đang đứng ở chỗ rất cao đánh giá nhân sinh của hắn.

“Biến ra ngoài nhanh cho tôi.” Sở Phong chỉ tay ra ngoài cổng.

“Biến ra ngoài?” Ánh mắt Tả Tuấn rất sáng, giống như có đeo kim loại,
cộng thêm làn da màu lúa mì và mái tóc ngắn của y, vừa thấy là biết y là loại
người rất cường ngạnh.

“Dựa vào cậu mà cũng dám nói với tôi như vậy?” Y lắc lắc đầu, cảm thấy vô
cùng buồn cười.

“Anh cho rằng mình rất giỏi à? Dựa vào cái gì lại chạy đến nhà của tôi giễu
võ giương oai?” Sở Phong tận lực khắc chế, không muốn ra tay với người
này, thầm nghĩ muốn đuổi y đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.