THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 100

với người đã quen biết từ hồi mặc quần yếm, học cùng từ mẫu giáo, tiểu
học đến trung học, biết tất cả các chuyện chẳng ra sao của mình không?”

Vương Xán không có tình bạn lâu dài đến vậy: “Anh nói đến chuyện

gì vậy? Kể em nghe đi!”

“Nghịch ngợm, đánh lộn, trò đùa quái đản, bị phạt, viết kiểm điểm,

mời phụ huynh…”

Vương Xán tỏ ra chưa thỏa mãn: “Có gì đặc biệt đâu. Bố em trước đây

là hiệu trưởng trường tiểu học, mẹ em là giáo viên, những học sinh nghịch
ngợm em thấy nhiều rồi.”

“Em đã thấy có học sinh nào nghịch ngợm, đến lớp không nghe giảng,

thường xuyên không làm bài tập mà bài kiểm tra nào cũng đứng nhất?”

Vương Xán đã lĩnh giáo được sự thông minh trong máu Hoàng Hiểu

Thành, cô rất phục anh. Cô chuyển đề tài: “Thế thì anh và Hà Lệ Lệ không
phải thanh mai trúc mã sao? Rất lãng mạn đấy chứ!”

“Mặc dù anh biết mình đẹp trai, được rất nhiều người yêu thầm.”

Hoàng Hiểu Thành dương dương tự đắc nói: “Thế nhưng anh tự biết mình,
còn lâu mới tu luyện đến giai đoạn sống chín ăn hết đâu nhé, anh cũng
không bao giờ ăn cỏ gần hang.”

Vương Xán liếc nhìn anh một cái, trong lòng cảm giác thấy yên tâm.

Cô không muốn mất đi tình bạn với Hà Lệ Lệ, nhưng lại nghĩ, họ thậm chí
còn chưa bắt đầu, cho dù cô có rút lui thì cũng không thể cứu vãn được.

Kì nghỉ hè năm đó, Hà Lệ Lệ về nhà, Hoàng Hiểu Thành tham gia một

chương trình thực nghiệm lớn ở trường kĩ thuật công nghệ nên ở lại trường.
Vương Xán đến thực tập ở tòa soạn và thỉnh thoảng theo phóng viên đi
phỏng vấn. Hai người có rất nhiều thời gian gặp nhau, thế là bắt đầu chính
thức hẹn hò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.