THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 482

“Xin chào, tôi là Hoàng Hiểu Thành, bạn của Vương Xán.”

Trần Hướng Viễn bắt tay anh rồi nói: “Tôi là Trần Hướng Viễn, xin

chào.” Anh kéo ghế ngồi xuống cạnh bên Vương Xán.

Hoàng Hiểu Thành không hề ngồi xuống, anh gọi thanh toán. “Xin lỗi,

tôi phải ra sân bay ngay bây giờ, ngày mai còn phải đi làm.”

Vương Xán ngước lên nhìn anh, ánh mắt vẫn còn long lanh đẫm lệ.

“Hiểu Thành, cùng ăn bữa cơm đã, anh không thể nào chưa ăn gì đã chạy
tới sân bay đượ

“Ngốc…” Hoàng Hiểu Thành nhanh chóng kiềm chế được, lắc đầu nói

tiếp. “Sợ là không kịp, anh nghĩ chắc không đủ thời gian. Anh đi đây, tạm
biệt em.”

Hoàng Hiểu Thành đưa tiền cho nhân viên phục vụ, lấy chiếc áo khoác

treo phía sau ghế, rồi ra hiệu cùng Trần Hướng Viễn, không nhìn Vương
Xán thêm lần nào, nhanh chóng bước ra khỏi quán Lục Môn. Vương Xán
thấy anh giơ tay gọi taxi, những chiếc taxi đi lướt qua tấp nập không dừng
lại, trong sắc trời càng lúc càng tối, bóng dáng anh cô đơn đến đáng
thương. Một chiếc xe đã dừng, anh mở cửa xe rồi ngưng lại đôi chút, dường
như muốn quay đầu lại, nhưng sau cùng vẫn bước lên. Chiếc xe bắt đầu lăn
bánh, dần dần biến mất trong tầm nhìn của Vương Xán.

Lúc này, Trần Hướng Viễn mới vỗ nhẹ vào vai Vương Xán, cô quay

đầu lại, định nhoẻn miệng cười nhưng s cùng không thể làm được.

“Xin lỗi anh, Hướng Viễn.”

“Không sao hết. Chúng ta đi thôi nào.”

Vương Xán lên xe, tâm sự trùng trùng, nặng nề, mặt thất thần nhìn về

phía trước. Trần Hướng Viễn cũng không nói gì, lái xe đến thẳng bãi đỗ xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.