THÀNH PHỐ HỒN RỖNG - Trang 110

Cô chun mũi và liếc mắt như thể tôi vừa nói gì đó tức cười. “Cảm ơn tớ

vì cái gì cơ?” cô hỏi.

“Cậu đem đến cho tớ sức mạnh mà tớ đã không hề biết mình có,” tôi nói.

“Cậu làm tớ tốt lên.”

Cô đỏ mặt. “Tớ không biết phải nói gì nữa.”

Emma, tâm hồn rạng rỡ. Tôi cần ngọn lửa của em – ngọn lửa ở trong nội

tâm của em.

“Cậu không cần phải nói gì cả,” tôi nói. Thế rồi tôi bỗng cảm thấy tha

thiết muốn hôn cô, và tôi làm thế.

***

Chúng tôi đã mệt rã rời, nhưng những người Digan lại đang ở tâm trạng

vô cùng hân hoan và có vẻ quyết định tiếp tục tiệc tùng, và sau vài cốc gì đó
nóng hổi, ngọt ngào, nhiều caffeine và thêm vài bài hát, họ đã giành phần
thắng trước chúng tôi. Họ là những người kể chuyện trời sinh và là những
ca sĩ thật duyên dáng; những con người với sức cuốn hút bẩm sinh này đối
xử với chúng tôi như những người anh em họ thất lạc bấy lâu mới tìm lại
được. Chúng tôi thức đến tận nửa đêm để trò chuyện. Anh chàng trẻ tuổi
vống giọng lên như gấu thể hiện một màn nói tiếng bụng xuất sắc tới mức
tôi gần như tin là những con rối của cậu ta đã sống dậy. Cậu này có vẻ hơi
phải lòng Emma và dồn về phía cô đủ chiêu trò thông dụng, mìm cười đầy
cổ vũ, song cô vờ như không nhận ra và luôn nắm lấy bàn tay tôi.

Sau đó, họ kể cho chúng tôi nghe chuyện quân đội Anh, trong Thế chiến

thứ nhất, đã trưng dụng toàn bộ ngựa của họ, và trong một thời gian họ
chẳng còn con ngựa nào để kéo xe. Họ đã bị bỏ mặc lại trong rừng – trong
chính khu rừng này – cho tới một ngày kia, một đàn dê sừng dài lang thang
vào khu trại của họ. Chúng có vẻ hoang dã nhưng đủ thuần để tới ăn đồ ăn
trên tay bạn, thế là một người nảy ra ý thắng một con dê vào cỗ xe, và ra lũ
dê này khỏe gần như không kém những con ngựa họ đã mất. Thế là những
người Digan thoát khỏi cảnh mắc kẹt một chỗ, và cho tới khi chiến tranh kết
thúc, những cỗ xe của họ vẫn do những con dê khỏe khác thường này kéo,
và cũng vì thế họ được biết đến trên khắp xứ Wales với tên gọi Bộ tộc Dê.
Để làm bằng chứng, họ đưa ra cho mọi người chuyền tay nhau xem một bức
ảnh ông bác của Bekhir ngồi trên một cỗ xe dê kéo. Không cần ai nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.