THÀNH PHỐ HỒN RỖNG - Trang 162

đâu đó trong đám đông khổng lồ không ngừng di chuyển này có những con
quái vật rình rập để giết chúng tôi hay không – và tôi được trông đợi phải
biết điều đó chỉ bằng cái nhìn; bằng cách đánh giá một cảm giác mơ hồ nào
đó trong bụng. Thường khi một hồn rỗng có mặt ở gần, tôi luôn cảm thấy
đau đớn rõ ràng, nhưng tại một nơi rộng mênh mông như chỗ này - giữa
hàng trăm người - lời cảnh báo tôi cảm thấy có thể chỉ là một lời thì thầm,
một chút nhói lên khe khẽ dễ dàng bị bỏ qua.

“Liệu lũ xác sống có biết chúng ta sẽ tới không?” Bronwyn hỏi, thật khẽ

vì sợ bị một người bình thường – hay tệ hơn, một gã xác sống – nghe thấy.
Chúng có tai mắt khắp nơi trong thành phố, hay ít nhất là những chuyện xảy
ra đã khiến chúng tôi tin như vậy.

“Chúng ta đã giết hết những kẻ trong chúng có thể biết chúng ta sẽ đi

đâu”, Hugh nói đầy tự hào. “Hay đúng hơn là tớ đã giết chúng”.

“Nghĩa là chúng sẽ lùng tìm chúng ta còn dữ hơn”, Millard nói. “Và giờ

chúng sẽ không chỉ muốn con chim – chúng còn muốn trả thù”.

“Đó là lý do chúng ta không thể đứng đây lâu hơn nữa”, Emma nói, gõ

nhẹ vào chân tôi. “Cậu sắp xong chưa?”.

Sự tập trung của tôi bị gián đoạn. Tôi mất dấu nơi mình đang quan sát

trong đám đông. Lại phải bắt đầu lại.

“Thêm một phút nữa”, tôi nói.

Với riêng tôi, không phải lũ xác sống làm tôi lo ngại nhất mà là đám hồn

rỗng. Cho đến giờ tôi đã giết hai gã trong bọn chúng, và mỗi cuộc chạm
trán trước đó đều thiếu chút nữa là đặt dấu chấm hết cho tôi. Vận may tôi
có, nếu đó là thứ đã giúp tôi sống sót tới tận lúc này, hẳn đã phải cạn kiệt.
Đó là lý do vì sao tôi quyết tâm không bao giờ để bị một con hồn rỗng làm
mình bất ngờ nữa. Tôi sẽ làm mọi điều trong khả năng của mình để cảm
nhận chúng từ xa và tránh mọi sự tiếp xúc. Tất nhiên, bỏ chạy khỏi một
cuộc chiến đấu thì chẳng vinh quang gì, nhưng tôi chẳng quan tâm tới vinh
quang. Tôi chỉ muốn sống sót.

Thế nên mối nguy hiểm thực sự không phải là những thân người trên ke

ga, mà là những cái bóng lẩn khuất giữa chúng và đằng sau chúng; là bóng
tối tại các góc khuất. Đó là nơi tôi tập trung chú ý vào. Sự tập trung đem
đến cho tôi một thứ cảm nhận ngoài cơ thể, để đưa cảm nhận của tôi len lỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.