THÀNH PHỐ HỒN RỖNG - Trang 200

“Dừng lại đó!” rồi búng ngón tay. Một tấm thảm trải sàn cháy đen bay vụt
lên từ dưới chân Emma, lôi theo hai bàn chân cô, làm cô ngã vật ra sàn.

Tôi lao vội tới chỗ Emma. “Cậu không sao chứ?”.

“Quỳ gối xuống!” cô gái gắt lên với tôi. “Đặt hai bàn tay mày lên đầu!”.

“Tớ không sao”, Emma nói. “Làm như cô ta nói đi. Cô ta có thể dịch

chuyển đồ vật từ xa và rõ ràng thần kinh không được ổn định lắm”.

Tôi quỳ xuống cạnh Emma và đặt hai bàn tay ra sau gáy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.