“Dừng lại đó!” rồi búng ngón tay. Một tấm thảm trải sàn cháy đen bay vụt
lên từ dưới chân Emma, lôi theo hai bàn chân cô, làm cô ngã vật ra sàn.
Tôi lao vội tới chỗ Emma. “Cậu không sao chứ?”.
“Quỳ gối xuống!” cô gái gắt lên với tôi. “Đặt hai bàn tay mày lên đầu!”.
“Tớ không sao”, Emma nói. “Làm như cô ta nói đi. Cô ta có thể dịch
chuyển đồ vật từ xa và rõ ràng thần kinh không được ổn định lắm”.
Tôi quỳ xuống cạnh Emma và đặt hai bàn tay ra sau gáy.