THÀNH PHỐ HỒN RỖNG - Trang 55

“Thấy chưa?” Emma cười hân hoan. “Chúng ta đang ở một chỗ khác!”

Và thế là chúng tôi đã đi vào một Vòng Thời Gian - từ bỏ buổi sáng mát

mẻ của năm 1940 để tới một buổi chiều nóng bức của một năm nào đó xa
xưa hơn, cho dù thật khó nói rõ xa xưa hơn bao lâu ở giữa chốn rừng già
này, cách xa những manh mối có thể cung cấp dữ liệu của thế giới văn
minh.

Từng người một, những đưa trẻ khác nhô lên khỏi mặt nước quanh

chúng tôi, và khi trông thấy sự vật thay đổi nhiều đến mức nào, họ cũng đã
tự mình hiểu ra.

“Các cậu có nhận ra điều này nghĩa là gì không?” Millard kêu lên the

thé. Cậu ta đang hất nước văng tung tóe, bơi vòng vòng, thở không ra hơi vì
phấn khích. “Như thế có nghĩa là có những tri thức bí mật được ghi lại trong
Những truyện kể!”

“Vậy là giờ chúng cũng không vô dụng lắm, phải không?” Olive nói.

“Ồ, tớ rất nóng lòng được phân tích và lập chú thích cho chúng,” Millard

vừa nói vừa xoa xoa hai bàn tay vào nhau.

“Thách cậu dám viết lên cuốn sách của tớ đấy, Millard Nullings!”

Bronwyn lên tiếng.

“Nhưng đây là Vòng Thời Gian nào vậy?” Hugh hỏi. “Các cậu nghĩ ai

đang sống ở đây?”

Olive nói, “Những người bạn động vật của Cuthbert, tất nhiên rồi!”

Enoch đảo mắt chán nản nhưng rồi ngừng lại không nói ra khả năng mà

cậu ta đang nghĩ đến - Đó chỉ là một câu chuyện mà thôi! - có thể và tâm trí
cậu ta cũng đang bắt đầu đổi hướng.

“Mỗi Vòng Thời Gian đều có một Chủ Vòng,” Emma nói, “kể cả những

vòng bí ẩn từ trong các truyện kể trong sách. Vậy chúng ta hãy cùng đi tim
bà ấy nào.”

“Được thôi,” Millard nói. “Ở đâu?”

“Địa điểm duy nhất câu chuyện nhắc tới ngoài hồ nước này là ngọn núi

kia,” Emma nói, chỉ về phía vách đá nhô lên đằng sau những rặng cây. “Ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.