THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 107

“Tôi nên cho không chúng cho cậu, gọi là làm ơn. Chỉ cho cậu biết chỗ

nào với chỗ nào. Đi thôi, xỏ úng của cậu vào.”

“Chúng ta sẽ đi đâu?”
“Mga. ”
Kolya có thể là một kẻ đào ngũ đấy, nhưng anh ta có đủ uy quyền tự

nhiên trong giọng mình đến nỗi ta buộc dây giày xong nửa chừng rồi mới
nghĩ đến việc phản đối chỉ thị của anh ta. Anh ta đã khoác xong áo choàng
và xỏ đôi găng tay da; anh ta quấn chiếc khăn hai vòng quanh cổ và kiểm
tra răng trong cái gương nhỏ treo phía trên ấm samovar.

“Mga cách đây cả năm mươi cây số.”
“Vừa vặn một ngày đường. Tối qua chúng ta đã đánh một bữa ra trò,

chúng ta đủ sức đi được.”

Dần dần ta mới tỉnh táo hẳn trước sự ngu xuẩn của ý tưởng đó.
“Chỗ đó nằm sau phòng tuyến của quân Đức. Tại sao chúng ta lại phải

đến Mga?”

“Hôm nay là thứ Hai rồi, Lev. Chúng ta cần có trứng trước thứ Năm và

chúng ta sẽ không tìm thấy quả nào ở Piter. Chú của Sonya quản lý cái hợp
tác xã gia cầm ở ngoài đó, đúng không? Tôi đánh cuộc là bọn Đức vẫn giữ
cho nó hoạt động. Chúng cũng thích trứng của họ chứ.”

“Đó là kế hoạch của chúng ta đấy à? Chúng ta sẽ đi bộ năm mươi cây số,

thẳng qua bọn Đức, đến một cái hợp tác xã gia cầm may chăng còn chưa bị
đốt trụi, kiếm một tá trứng, rồi đi về?”

“Ừm, bất kỳ việc gì nghe cũng sẽ thật lố bịch nếu cậu nói bằng cái giọng

ấy. "

“Cái giọng... Tôi đang hỏi anh cơ mà! Kế hoạch của chúng ta đấy à?

Sonya còn chưa bao giờ đến đó! Làm sao chúng ta tìm ra nó?”

“Nó ở Mga mà! Tìm thấy gì ở Mga thì làm sao mà khó khăn được?”
“Tôi thậm chí còn đếch biết làm cách nào để tìm cái chỗ Mga chết tiệt

ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.