THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 145

Ta có thể nhận ra tác động từ câu hỏi của anh ta đối với các cô gái, vẻ tức

giận trong mắt Nina, nỗi hổ thẹn trong mắt Galina khi cô ta chằm chằm
nhìn đôi bàn tay trắng trẻo mềm mại của mình. Dù chỉ mới biết Kolya được
vài ngày, ta tin là anh ta đang tò mò thật sự, chứ không phải đang cố hành
hạ những cô gái với màn tra hỏi của mình nhưng dù vậy, ta vẫn ước giá như
anh ta ngậm mồm lại.

“Hãy kể cho họ về Zoya,” Lara nói.
Nina có vẻ khó chịu với lời khuyên đó. Cô ta nhún vai và không nói gì.
“Họ nghĩ chúng ta là những kẻ hèn nhát,” Lara nói thêm.
“Tôi không quan tâm họ nghĩ gì,” Nina nói.
”Được rồi, tôi sẽ nói cho họ biết vậy. Hồi trước còn một cô gái nữa,

Zoya.”

Galina đứng lên, phủi phủi chiếc váy ngủ, và bước ra khỏi căn phòng

lớn. Lara phớt lờ cô ta.

“Bọn Đức yêu cô ấy. Cứ mỗi thằng đến đây vì tôi thì có sáu thằng đến

tìm cô ấy.”

Lối kế sống sượng của Lara làm tất cả bọn ta thấy không thoải mái. Nina

rõ ràng là muốn đi theo những cô gái khác ra khỏi phòng, nhưng cô ta vẫn
ở nguyên chỗ của mình, mắt cô ta đảo láo liên, nhìn tất cả mọi thứ trừ có
Kolya và ta.

“Cô ấy mới mười bốn tuổi. Tôi không biết bố mẹ cô ấy làm gì, nhưng tôi

đoán là công việc gì đó quan trọng. Bọn Einsatzgruppen tìm thấy và bắn họ
trên đường phố. Chúng treo những cái xác lên cột đèn để tất cả mọi người
trong thị trấn có thể thấy chuyện gì xảy ra. Chúng đưa Zoya đến đây cùng
lúc chúng đưa chúng tôi đến, cuối tháng Mười một. Trước đó thì có những
cô gái khác. Sau vài tháng thì chúng chán chúng tôi, anh biết đấy. Nhưng
Zoya thì được chúng yêu thích. Cô ấy thật nhỏ bé và cô ấy khiếp sợ chúng
vô cùng. Tôi nghĩ là chúng thích điều đó. Chúng thường bảo cô ấy, ’Đùng
lo, ta sẽ không hại cô, ta sẽ không để họ hại cô đâu,' đại loại như thế.
Nhưng cô ấy đã nhìn thấy bố mẹ mình bị treo dưới cột đèn. Bất kỳ tên nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.