THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 198

”Nếu có hàng tỷ ngôi sao, và hầu hết trong số chúng đều sáng như mặt

trời, và ánh sáng di chuyển mãi mãi, thì tại sao không phải lúc nào trời
cũng sáng?”

Ta cũng không thực sự trông chờ một câu trả lời. Ta đoán anh ta sẽ khịt

mũi và bảo ta đi ngủ đi, hoặc đưa ra một câu trả lời vỗ về kiểu như, “Ban
đêm trời tối vì mặt trời lặn.” Thay vào đó anh ta ngồi dậy và chăm chú nhìn
ta. Ta có thể nhìn thấy về đăm chiêu trên mặt anh ta nhờ ánh lửa bập bùng
của cái bếp lò tư sản.

“Đó là một câu hỏi tuyệt vời,” anh ta nói. Anh ta ngẫm nghĩ thêm một

lát, đăm đăm nhìn vào bóng tối bên ngoài quầng sáng của cái bếp lò. Cuối
cùng, anh ta lắc đầu, ngáp, và lại thả người xuống đất. Mười giây sau anh ta
đã ngủ say, ngáy khò khò, tiếp sau âm thanh rin rít khi hít vào là tiếng phì
phì thở ra.

Ta vẫn còn nằm thức khi người gác bên ngoài bước vào lúc hết ca, đánh

thức người thay thế dậy, nhét đầy lại bếp lò mấy cành cây nhỏ mà anh ta đã
lượm về, rồi nằm xuống trong vòng những thân thể chen chúc. Cả một
tiếng đồng hồ sau đó ta lắng nghe tiếng những mẩu gỗ nổ lép bép, nghĩ về
ánh sáng từ những vì sao và Vika, cho đến khi cuối cùng ta ngủ thiếp đi và
mơ thấy một bầu trời đang mưa xuống toàn những cô nàng béo núc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.