THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 246

trường, hắn không hề cố che đi cái giọng lơ lớ. “Một ông già mà ta biết nấu
thủ công đấy, loại ngon nhất thế giới, và bây giờ đi đâu ta cũng mang theo
một thùng. Một trong các anh nói được tiếng Đức à?”

“Tôi nói được,” Kolya nói.
“Anh học ở đâu?"
“Bà tôi là người Vienna.” Điều này có đúng không thì ta hoàn toàn

không biết chỉ có điều anh ta nói một cách quả quyết đến nỗi Abendroth tỏ
vẻ chấp nhận.

“Waren Sie schon einmal in Wien?

[30]

“Nein.”

[31]

“Tệ quá. Thành phố tuyệt đẹp. Và chưa ai ném bom nó cả, nhưng điều

đó sẽ không kéo dài đâu. Ta nghỉ người Anh sẽ tới được đó trước khi hết
năm nay. Có người bảo anh là ta chơi cờ vua à?”

“Một trong những đồng nghiệp của ngài lúc ở chỗ trường học. Một

Obersturmführer

[32]

thì phải? Ông ấy nói tiếng Nga gần giỏi như ngài.”

“Kuefer à? Có bộ ria nhỏ chứ gì?”
“Đúng là ông ấy rồi. Ông ấy rất…" Kolya ngần ngừ như thể anh ta

không biết chắc phải tiếp tục như thế nào mà không nói điều gì xúc phạm.
“… thân thiện.”

Abendroth chằm chằm nhìn Kolya vài giây trước khi khịt mũi, thấy buồn

cười và tỏ vẻ ghê tởm. Hắn lấy mu bàn tay che miệng và ợ rồi rót cho mình
một ly schnapps nữa. “Ta chắc là thế rồi. Phải, anh ta rất thân thiện, Kuefer.
Vậy thế nào mà câu chuyện của các anh lại quay sang ta?”

“Tôi bảo ông ấy là anh bạn tôi đây là một trong những kỳ thủ giỏi nhất

Leningrad và ông ấy nói…”

“Cậu bạn Do Thái của anh đây?”
“Ha, ông ấy cũng đã trêu cậu ta thế, nhưng không, Lev không phải là

người Do Thái. Cậu ta chịu lời nguyền mũi thì có mà tiền thì không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.