THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 258

vụng về của ta, tùy thuộc vào cháu nhìn từ góc độ nào - đã cứu bọn ta. Khi
bọn lính nhào tới để hỗ trợ tên Sturmbannführer, kẻ chẳng cần hỗ trợ gì,
chúng đã lơ là những tù bình khác của mình. Chỉ trong một thoáng thôi,
nhưng thế cũng là quá đủ.

Abendroth rút khẩu tự động của hắn ra. Nghe thấy cảnh hỗn loạn ở mạn

kia căn phòng, hắn ngoái nhìn ra phía đó. Những gì hắn nhìn thấy làm hắn
lo lắng hơn là cái thằng Do Thái yếu xìu, còm nhom này đang quằn quại
bên dưới hắn. Hắn nhắm vào mục tiêu của mình - Vika hay Kolya, ta không
nhìn được. Ta hét lên và với lấy nòng khẩu súng bằng tay trái của mình,
đẩy tạt nó đi đúng lúc hắn bóp cò. Khẩu súng nẩy lên và tiếng nổ gần như
làm ta điếc đặc. Abendroth gầm lên và cố giằng khẩu súng ra khỏi những
ngón tay ta đang nắm chặt. Vật lộn với hắn cũng vô ích chẳng khác gì vật
lộn với một con gấu, nhưng ta bám chặt lấy nòng của khẩu súng đó như
một kẻ chết đuối bám vào một tấm ván nổi. Những giây đồng hồ đó là một
cảnh hỗn độn của tiếng ồn và bạo lực, tiếng Đức quát tháo và những chóp
lửa đầu nòng, tiếng gót ủng nện rầm rầm trên vải sơn.

Nổi điên vì bàn tay bấu chặt bướng bỉnh của ta, Abendroth đấm mạnh

vào một bên thái dương ta bằng tay trái của hắn. Ta đã trải qua vài trận xô
xát và ẩu đả khi lớn lên ở Kirov, nhưng đó là cái kiểu đánh nhau yếu xìu,
không máu me gì mà người ta vẫn thấy ở những thằng bé thuộc về các câu
lạc bộ cờ vua. Chưa một ai từng đánh ta vào mặt cả. Căn phòng nhòe hẳn
đi, những con đom đóm nhằng nhịt trước mắt ta, trong khi Abendroth giật
khẩu tự động của hắn ra khỏi tay ta và chĩa nó vào mắt ta.

Ta ngồi bật dậy và đẩy mũi dao ngập sâu vào ngực hắn, xuyên qua cái túi

ngực áo khoác của hắn, bên dưới chùm huân chương, lưỡi dao trượt thấu
một mạch ngập đến tận cái chắn bằng bạc.

Abendroth rùng mình và chớp chớp mắt, nhìn xuống cái chuôi dao màu

đen. Nếu ngay lúc ấy mà nghĩ ra thì hắn vẫn có thể bắn được một viên đạn
xuyên qua óc ta, nhưng việc trả thù kẻ giết mình có vẻ không còn quan
trọng đối với hắn nữa. Nhìn hắn tỏ vẻ thất vọng, môi hắn bĩu xệ xuống, và
cuối cùng trông hắn thật ngơ ngác, mắt hấp háy liên hồi, hơi thở đứt quãng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.