THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 266

Ta nhún vai. Ta sợ rằng nếu mở miệng, ta sẽ nói điều gì đó nhạt nhẽo và

ngu ngốc hoặc còn tệ hơn thế, rằng ta sẽ khóc òa mất. Suốt năm năm qua ta
không khóc, nhưng ta chưa bao giờ sống qua một đêm như đêm nay, và ta
tin chắc rằng tay súng bắn tỉa từ Archangel là cô gái duy nhất ta sẽ yêu.

Bàn tay đi găng của cô vẫn còn đặt trên má ta. “Cho tôi biết họ của cậu

đi.”

“Beniov.”
“Tôi sẽ lần ra cậu, Lyova Beniov. Tất cả những gì tôi cần là cái tên thôi."

Cô cúi người tới và hôn lên môi ta. Miệng cô lạnh ngắt, môi cô thô ráp vì
gió mùa đông, Vậy mà cho dù những nhà huyền học có nói đúng đi nữa
rằng số phận chúng ta là lặp lại kiếp sống đọa đày của mình suốt thiên
trường địa cửu, thì ít nhất ta vẫn sẽ luôn quay lại với nụ hôn ấy.

Một lát sau cô bước đi khỏi bọn ta, đầu cúi xuống, cái mũ lông thỏ kéo

thấp, cằm vùi trong khăn, thân hình bé nhỏ của cô trong bộ quần áo bảo hộ
thùng thình càng thêm ngắn lại vì những cây thông cổ thụ quanh cô. Ta biết
cô sẽ không ngoái lại nhìn ta, dù vậy ta vẫn nhìn theo tới khi cô đã đi khuất.

“Đi nào,” Kolya nói, quàng tay qua vai ta. “Chúng ta còn phải dự một cái

đám cưới đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.