THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 273

“Cô ấy thậm chí còn không biết tôi, tôi không thể ở đó được.”
“Tất nhiên là được. Bây giờ chúng ta là bạn mà, Lev, tôi nói đúng

không? Sonya là bạn tôi, cậu là bạn tôi; đừng lo, cô ấy có đầy chỗ mà. Mặc
dù ở với cô ấy chắc không còn thích thú nữa khi mà giờ đây cậu đã gặp
Vika rồi, nhỉ?”

“Vika làm tôi thấy sợ.”
“Cô ấy làm cả tôi cũng sợ ấy chứ. Nhưng cậu thích cô ấy lắm mà, thú

nhận đi.”

Ta mỉm cười, nghĩ đến đôi mắt của Vika, cái môi dưới đầy đặn của cô,

đường nét tỉ mỉ của cái xương đòn.

”Có lẽ cô ấy nghĩ tôi quá trẻ so với cô ấy.”
“Có thể. Nhưng cậu đã cứu mạng cô ấy ở đó còn gì. Viên đạn đó đang

nhắm thẳng vào đầu cô ấy.”

“Tôi cứu mạng cả anh nữa.”
“Không, tôi kiểm soát được thắng Đức đó mà."
“Anh đừng hòng, hắn có khẩu súng đó...”
“Cái ngày mà một thằng chăn ngỗng xử Bavaria nào đó thắng được tôi

trong một cuộc đánh nhau…”

Tranh luận cứ thế kéo dài, lan man từ việc phân tích ván cờ và chuyện ta

bị cho là rất nhầm nhọt cho đến những vị khách có thể được mời tới đám
cưới con gái viên đại tá cho đến số phận của bốn cô gái bọn ta gặp ở khu
nông trang. Cuộc trò chuyện giữ cho ta tỉnh ngủ, giữ cho đầu óc ta không
nghĩ đến đôi bàn chân tê dại và hai cái chân ngay đuỗn như sào phía dưới
mình. Bầu trời rạng dần, từng sắc từng sắc một không thể nhận ra, và bọn
ta loang choạng bước trên một con đường rải nhựa mà tuyết được lèn
xuống và đi bộ cũng dễ dàng hơn. Trước khi mặt trời nhô lên ở phía Đông,
bọn ta nhìn thấy những cộng sự vành ngoài của Piter: những chiến hào
giống như những vết rạch đen sì trên tuyết; những khối răng rồng đúc bằng
bê tông; chằng chịt những thanh thép đường ray han gỉ nhô lên khỏi mặt

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.