THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 275

“Có mả mẹ mày nhìn thích tao ấy,” Kolya lẩm bẩm. “Cậu sẵn sàng rồi

chứ, chủ sư tử con?”

Khi bọn ta đứng lên, Kolya nhăn mặt và loạng choạng, suýt ngã. Ta nắm

lấy cánh tay anh ta để giữ anh ta vững. Vừa nhăn nhó, anh ta vừa phủi lớp
tuyết khỏi vạt trước cái áo choàng của mình trước khi vặn người kiểm tra
phần dưới phía sau. Cả hai bọn ta đều thấy cái lỗ đạn xuyên qua lớp vải len
dày ngang tầm hông.

“Ném vũ khí của mày xuống!” tay sĩ quan quát lên từ chiến hào đằng xa

và Kolya lẳng khẩu MP4O của anh ta sang một bên.

“Tôi bị bắn rồi!” anh ta hét trả lại. Anh ta cởi áo khoác, và sâm soi cái lỗ

trên mông quần. “Cậu có tin được chuyện này không? Bọn chó đẻ ấy bắn
vào đít tôi rồi.”

“Bước về phía bọn tao giơ tay lên trời!"
“Anh bắn vào đít tôi rồi, đồ ngu ngốc chó chết! Tôi không thể bước đi

đâu được nữa!”

Ta để tay lên cánh tay Kolya, giữ anh ta đứng thẳng; anh ta không thể

dồn được tí sức nặng nào lên chân phải của mình.

“Anh nên ngồi xuống," ta bảo anh ta.
“Tôi không ngồi được. Làm sao mà tôi ngồi xuống được, tôi có một viên

đạn trong mông! Cậu có tin được chuyện này không?"

“Anh quỳ xuống được không? Tôi không nghĩ anh nên đứng thế này.”
“Cậu biết tôi sẽ phải nhận bao nhiêu cứt đái từ tiểu đoàn của mình

không? Bị bắn vào đít bởi mấy thằng nghiệp dư chó chết vừa mới ở dây
chuyền lắp ráp ra?”

Ta đỡ một tay trong khi anh ta hạ người xuống đất. Anh ta nhăn mặt khi

đầu gối phải chạm xuống tuyết, giật nẩy cái chân lên. Đám sĩ quan trong
chiến hào chắc hẳn vừa tiến hành một cuộc hội ý chớp nhoáng. Lần này là
một giọng nói mới cất lên với bọn ta, một giọng nói nhiều tuổi và oai vệ
hơn.

“Cứ ở nguyên chỗ các người! Chúng tôi sẽ tới chỗ các người!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.