THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 33

Ta chẳng cần đến Kolya nói cho ta biết những người này là của NKVD.

Từ nhỏ ta đã biết quân phục của họ trông như thế nào, với những chiếc mũ
kê pi vểnh nhọn hai màu xanh và nâu đỏ cùng những khẩu Tokarev gài bao.
Ta đã biết sợ hãi cảnh những chiếc Packard của họ đỗ rì rì ngoài cổng
Kirov, những chiếc Quạ đen, chờ mang một công dân xấu số nào đó đi khỏi
gia đình họ. NKVD đã bắt ít nhất mười lăm người trong tòa nhà nơi ta
sống. Thỉnh thoảng những người bị bắt quay trở về nhà sau vài tuần, đầu họ
cạo trọc còn mặt họ tái nhợt không chút sức sống nào, lảng tránh ánh mắt
của ta trên cầu thang khi họ lê lên nhà mình. Những con người suy sụp
được trở về nhà đó hẳn là phải biết họ hiếm hoi và may mắn đến mức nào,
ấy thế mà họ chẳng có vẻ gì là sung sướng vì mình còn sống sót. Họ biết
chuyện gì đã xảy ra với cha ta nên họ không dám nhìn thẳng vào mắt ta.

Những người lính vẫn thúc bọn ta đi tới trước cho đến khi bọn ta bước

vào một phòng nắng ở phía sau cùng ngôi nhà, những cửa sổ kiểu Pháp cao
trưng ra một khung cảnh đẹp mắt của sông Neva và những tòa chung cư
thâm trầm, lặng lẽ của khu Vyborg trên mạn bên kia sông. Một người đàn
ông lớn tuổi ngồi một mình bên chiếc bàn gỗ đơn sơ kế giữa phòng nắng.
Ông ta kẹp ống nghe điện thoại giữa mặt và vai để có thể vừa nguệch ngoạc
bút chì trên một tập giấy vừa lắng nghe.

Ông ta liếc nhìn bọn ta trong lúc bọn ta chờ đợi ở ngưỡng cửa. Nhìn ông

ta như một cựu võ sĩ đấm bốc với cái cổ dày và cái mũi bẹt gí, méo xệch.
Những quầng thâm dưới đôi mắt sùm sụp của ông ta sâu hoắm, cũng như
những nếp nhăn chạy ngang trán ông ta. Mái tóc màu xám của ông ta được
húi sát rạt da đầu. Có lẽ ông ta tầm khoảng năm mươi tuổi, nhưng nhìn ông
ta như thể ông ta vẫn có thể đứng lên khỏi ghế và hạ gục tất cả bọn ta mà
không làm xộc xệch bộ quân phục của mình. Ba ngôi sao kim loại lấp lánh
trên ve cổ áo khoác của ông ta. Ta không biết chính xác ba ngôi sao biểu thị
cái gì, nhưng là số ngôi sao nhiều hơn bất kỳ ai khác trong tòa dinh thự.

Ông ta lẳng tập giấy lên bàn và ta có thể thấy rằng không phải ông ta đã

ghi chép gì, như ta tưởng, mà đơn giản chỉ vẽ những chữ X, hết lần này đến
lần khác, cho đến khi cả trang giấy kín đặc chúng. Chẳng hiểu sao điều này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.