THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 55

“Gỗ.”
“Đó không phải là vodka, ông bạn. Mà là cồn gỗ.”
“Anh có muốn hay không thì bảo?”
”Chúng ta đến đây có phải vì cái này đâu,” ta bảo Kolya, còn anh ta thì

phớt lờ ta.

“Uống cái này bị mù mắt đấy,” anh ta nói với ông chủ sạp.
Người đàn ông chột mắt lắc đầu, phát chán với sự dốt nát nhưng vẫn chịu

khó bỏ chút công sức tối thiểu để bán được hàng.

“Anh rót nó qua vải lanh,” lão ta nói. “Bảy lớp, sau đó là an toàn.”
“Nghe như một thứ rượu tiên dành cho thánh thần nhỉ,” Kolya nói. “Ông

nên gọi nó là Bảy Tầng Tội lỗi. Đó là cái tên hay cho một thứ đồ uống.”

“Anh có muốn không?"
“Tôi sẽ lấy một chai nếu ông uống một chút cùng tôi."
“Còn quá sớm đối với tôi.”
Kolya nhún vai. “Tôi thấy ông nhấp một ngụm, tôi sẽ mua cả chai. Còn

không thì tôi biết nói gì với ông được, chiến tranh biến tôi thành một kẻ
hoài nghi.”

“Hai trăm rúp một chai.”
“Một trăm. Uống đi nào.”
“Anh đang làm gì vậy?” ta hỏi anh ta, nhưng anh ta thậm chí còn chẳng

thèm liếc nhìn ta.

Lão chột đặt cái tẩu lạnh tanh xuống bàn, tìm được một cái ly uống trà,

và nhìn quanh quầy tìm một mảnh vải.

“Đây,” Kolya nói, chìa ra một cái khăn tay màu trắng. “Sạch đấy. Tương

đối.”

Bọn ta nhìn lão gấp cái khăn tay lại ba lần và phủ nó lên miệng ly trà.

Lão rót rượu từ từ. Ngay cả ở ngoài trời, gió rít ào ào, cái thứ đó còn bốc
lên mùi như thuốc độc, giống như một chất tẩy được dùng rửa sàn nhà máy.
Lão chột bỏ cái khăn tay qua một bên, lúc này nhìn nó loang lổ một thứ cặn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.