THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 79

7

“Vào đi,” cô nói, “vào đi. Hai người chết cóng rồi kìa.”
Có thể thấy là bạn của Kolya đã từng xinh đẹp trước cuộc phong tỏa: mái

tóc vàng bết bẩn của cô xõa xuống ngang lưng; cặp môi cô vẫn còn căng
mọng; và cô có một cái lúm đồng tiền hình lưỡi liềm bên trên má trái mỗi
khi cô mỉm cười. Không có lùm đồng tiền đối xứng nào bên má phải, kể
cũng lạ, và ta chợt nhận thấy là mình cứ chăm chăm đợi cô mỉm cười để ta
lại được thấy cái lúm đồng tiền lẻ loi đó.

Kolya hôn lên cả hai má cô khi cô ra mở cửa và máu dồn lên mặt cô,

khiến cô trông thật khỏe khoắn trong giây lát.

“Người ta bảo anh chết rồi!”
“Chưa đâu,” Kolya nói. “Đây là Lev, bạn anh. Cậu ấy nhất định không

chịu cho anh biết tên đệm hoặc họ của mình, nhưng biết đâu cậu ấy lại cho
em biết. Anh có cảm giác em là mẫu người của cậu ấy đấy. Lev, đây là
Sonya Ivanovna. Một trong những cuộc chinh phục đầu tiên của tôi và vẫn
là một người bạn thân.”

“Ha ha! Kể ra cũng là một cuộc chinh phục đoản thọ, phải không?

Napoléon tại Moscow?”

Kolya nhăn nhở cười với ta. Anh ta vẫn quàng một tay quanh người

Sonya, ôm sát cô vào mình. Cô đã nhồi mình vào trong một cái áo khoác
đàn ông cùng ba hay bốn lớp áo len, nhưng ngay cả phía dưới cái đống ấy
ta vẫn thấy rằng cơ thể cô chẳng còn lại nhiều nhặn gì.

“Vụ đó là cả một màn quyến rũ kinh điển. Gặp cô ấy ở lớp lịch sử nghệ

thuật. Giải thích cho cô ấy tất cả những trò biến thái của các bậc thấy, từ
những cậu bé của Michelangelo cho đến những bàn chân của Malevich -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.