THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 88

Kolya lại nện rầm rầm vào cửa tòa nhà. Anh ta chờ một hồi, thở dài, đăm

đăm nhìn vào đám mây đơn độc đang trôi ngang bầu trời.

“Tôi muốn được sống ở Argentina một hai năm. Tôi chưa bao giờ nhìn

thấy đại dương. Cậu thấy chưa?”

“Chưa.”
“Cậu cấm cảu quá, anh bạn Do Thái của tôi. Nói cho tôi biết tại sao

nào.”

“Đi mà tẩn một con lợn ấy."
“À. Có thế chứ!” Anh ta khẽ đẩy ta một cái, nhảy lùi ra xa, vung hai tay

như một võ sĩ, làm ra vẻ đang so găng với ta.

Ta ngồi xuống bậc cửa. Ngay cả một chuyển động nhỏ như vậy cũng làm

ta hoa hết cả mắt. Bọn ta đã uống thêm trà ở chỗ Sonya khi thức dậy, nhưng
không có thức ăn, và ta đang để dành chỗ kẹo thư viện còn lại của mình. Ta
ngước nhìn lên Kolya, lúc này anh ta đang đứng nhìn ta với vẻ quan tâm.

“Đêm qua anh đã nói gì vậy?” tôi hỏi anh ta. “Lúc anh đang, anh biết

đấy, lúc anh ở cùng cô ấy đấy.”

Kolya nheo mắt, ngơ ngác với câu hỏi.
“Với ai cơ? Với Sonya ấy à? Tôi đã nói gì ấy à?”
“Anh nói với cô ấy suốt từ đầu đến cuối còn gì.”
“Khi bọn tôi làm tình ấy à?”
Bản thân cụm từ đó nghe cũng đủ xấu hổ rồi. Ta gật đầu. Kolya nhăn

trán.

“Tôi không biết là mình đã nói gì nữa.”
“ Anh nói suốt từ đầu đến cuối mà!”
“Thì vẫn những thứ mọi khi thôi, tôi đoán thế.” Một nụ cười chợt làm

rạng bừng mặt anh ta. Anh ta ngồi cạnh ta trên bậu cửa. “Nhưng tất nhiên
rồi, nếu cậu chưa bao giờ đến một nước, có lẽ cậu không thể biết phong tục
ở đó thế nào. Cậu muốn biết phải nói những gì."

“Tôi chỉ hỏi một câu thôi mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.