THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 91

là cô sẽ chết - quá dễ để đọc được hình dáng hộp sọ của cô dưới làn da gần
như trong suốt. Có lẽ ta thích cô đến thế là vì ta gặp cô ba mươi phút sau
khi chứng kiến những bia mộ của Kirov. Có thể gương mặt cô giữ cho ta
khỏi đắm chìm quá sâu vào những người hàng xóm của mình bị mắc kẹt
dưới những tảng bê tông đổ nát.

Thậm chí ngay cả khi những hình ảnh đó lọt vào tâm trí ta, chúng cũng

không có ngạnh, chui tuột đi, và ta nhận ra mình lại đang nghĩ đến con gái
viên đại tá, hoặc chính viên đại tá, hoặc gã hộ pháp đuổi theo bọn ta xuống
cầu thang với cái ống thép của gã, hoặc người phụ nữ ở Chợ Giời bán
những cốc đất Badayev. Giả sử như ta có nghĩ gì đến Kirov thì tòa nhà mới
là thứ mà ta nhớ, sân chơi tuổi thơ của ta, với những hành lang dài được
thiết kế quá lý tưởng cho trò đuổi bắt, những cầu thang có các khung của sổ
kính chì phủ dày bụi đến nỗi người ta có thể tự họa chân dung của mình
bằng đầu ngón tay, khoảnh sân nơi mà năm nào tất cả bọn trẻ cũng tụ tập
sau đợt tuyết rơi dày đầu tiên cho trận ném tuyết thường niên, từ tầng một
đến tầng ba - đấu với từ tầng ba đến tầng sáu.

Chưa gì mà cảm giác như đám bạn và hàng xóm của ta - Vera và Oleg

cùng Grisha với Lyuba Nikolaevna và Zavodilov đã trở thành hư ảo, cứ như
thể cái chết đã xóa sạch cuộc đời trước kia của họ vậy! Có lẽ ta vẫn luôn
biết là một ngày họ sẽ biến mất, và thế là ta giữ khoảng cách với họ, cười
khi nghe họ nói đùa và lắng nghe những kế hoạch của họ nhưng không bao
giờ thực sự tin vào chúng. Ta đã học được cách tự bảo vệ mình. Khi cảnh
sát bắt cha ta đi, ta như một thằng đờ đẫn, không sao hiểu nổi làm thế nào
mà một con người - con người ương ngạnh và thông minh ấy lại có thể
không hề tồn tại nữa, như thể ông chẳng qua chỉ là một làn khói thuốc mà
một người lính gác buồn chán phả ra trong một tháp canh ở Siberia, một
người lính gác đang băn khoăn không biết người bạn gái ở nhà có lừa dối
anh ta không, mắt anh ta nhìn xa xăm qua những cánh rừng nổi gió, không
để ý gì đến bầu trời xanh bao la như cái dạ dày trên đầu anh ta đang chỉ
chực nuốt chửng làn khói leo lét cùng người lính gác và tất cả mọi thứ mọc
ra trên mặt đất bên dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.