THÀNH PHỐ VÔ TẬN - Trang 109

tính tình không tốt, trưởng thành rồi sẽ hiểu chuyện hơn. Nhưng

bây giờ, mày nói thử xem, mày cả ngày ở ngoài làm những trò gì?”

“Ngoại trừ diễn mấy bộ phim béo bở tạp nham kia, khắp nơi

làm trò trêu hoa ghẹo nguyệt, mày còn làm được gì?”

“Ngoại trừ gương mặt này, mày có di truyền được chút xíu

ưu điểm nào từ ba mẹ mày không?”

“Mày có chỗ nào so được với anh trai cùng em trai mày, dù

chỉ một phần mười không?”

Chất vấn của ông nội từng câu lại từng câu nện thẳng xuống

đầu, khiến lòng An Nham bất chợt đau nhói.

Thì ra, ngoại trừ thừa kế ưu chất dung mạo của An gia,

mình cũng không di truyền được bất kỳ ưu điểm nào của cha mẹ.

Thì ra, trong lòng ông nội, ngay cả một phần mười của anh

cùng em trai, mình so ra vẫn còn kém...

Cho dù trong giới giải trí người ái mộ vô số, cho dù liều

mạng cố gắng giành được giải thưởng diễn viên mới giỏi nhất năm

nay, nhưng trong mắt ông nội, An Nham hắn, vĩnh viễn chẳng qua

là... người khiến An gia mất thể diện và xấu hổ nhục nhã mà thôi.

Thật là buồn cười.

Vốn cho rằng giành được giải thưởng chứng minh cho khả

năng diễn xuất của mình, có thể sung sướng chia sẻ với người nhà,

không nghĩ tới, danh hiệu tân sinh này, lại kéo theo kết quả toàn bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.