THÀNH PHỐ VÔ TẬN - Trang 258

giọng uy hiếp nói, “Nếu như cậu dám vứt nó, tôi sẽ dùng… phương

thức kịch liệt hơn gấp mười lần ngày hôm trước… trừng phạt cậu.”

“A…” An Nham thiếu chút nữa bị một hơi nghẹn chết.

Từ Thiếu Khiêm tại sao lại đột nhiên trở nên vô lý như thế?

Đây quả thật là tác phong bá đạo lại biến thái của bạo quân! Quen

hắn nhiều năm như vậy, chẳng lẽ quân tử nhã nhặn trong ấn tượng

trước kia chẳng qua chỉ là tượng trưng, đây mới là bản chất của hắn?

Thực chất hắn là chó sói đội lốt cừu non sao?

Đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Từ Thiếu Khiêm, An

Nham nhất thời không dám chọc giận hắn nữa, tránh phải dẫn đến

“trừng phạt” trên thân thể, không thể làm gì khác ngoài sắc mặt khó

coi đeo lại sợi đây chuyền kia. Lúc ấy nhận được mặt ngọc còn thật

cao hứng cho rằng đây là bùa hộ mệnh Từ Thiếu Khiêm tặng, có thể

phù hộ mình bình an, giờ đây chỉ cảm thấy mặt ngọc phỉ thuý kia

chả khác gì dây xích mà chủ nhân đeo lên cổ con chó của mình…

—— Cảm giác bị cưỡng bách đeo lên kí hiệu đáng chết này

thật sự là quá tệ!!

“Tốt lắm, đi đánh răng rửa mặt đi, tôi đi làm đồ ăn cho cậu.”

Từ Thiếu Khiêm thấp giọng nói.

Nhắc tới ăn, bụng An Nham liền ọc ọc một trận vang dội,

hắn đã suốt hai ngày chưa được ăn bất kì cái gì, trong dạ dày trống

trơn, bụng đã đói đến lép kẹp rồi. Dù sao nói lý với Từ Thiếu Khiêm

cũng không thông, An Nham dứt khoát không để ý đến hắn nữa, tự

mình vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.