THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 144

làm chủ; đất sạch dòng trong, ta làm chỗ nghỉ; phàm những nơi cánh đồng
loan phượng, non sông khuê bích trong bầu trời, đều có vết chân ta đi tới.
Nếu so với phận định từ trời, trị vì có hạn, thì ai rộng, ai hẹp, ắt thấy rõ
ràng. Huống chi lá sen làm áo, mo bụng làm mũ, áo trời không phải may
mà đường khâu tuyệt diệu. Thơ ngâm ngàn cuốn, ở rừng hổ báo không lo;
rượu quẩy một bầu, vượt biển ba đào không sợ. Ngâm trăng hát gió, thân
rồng phượng há ngọc tinh thần; cũ đổi mới thay, chốn Bồng Doanh kéo dài
ngày tháng. Kìa những người nát óc nhọc thân, một ngày muôn việc, bốn
cõi hoặc có nơi ngang ngạnh, một người hoặc không được đội ơn, thì trời
chưa sáng đã mặc áo, bóng tới trưa mới được ăn, cải trang du hành, suốt
ngày chưa xong việc, chỉ những lo nghĩ mà già. So ra ai bận ai nhàn cũng
thấy rất rõ. Được một ngày nhàn rỗi, thì dù đem ngôi vạn thặng ra đổi cũng
không thiết, huống chi là bạn với Thái tử, huống chi là được trao trọng
quyền?

-----

(16)Kinh Thi, Tiểu nhã: "Hiệu hiệu bạch câu, tại bỉ không cốc", nghĩa

là: "Ngựa câu trắng tinh, ở nơi hang vắng". Ngụ ý ví người hiền tài ẩn dật.

(17)Luận ngữ khảo dị: Vua Vũ ruổi chín ngựa bác trên đường Văn

Vương. Chín ngựa bác ví với chín người bề tôi tài giỏi của nhà Chu.

(18)Hai nhạc khí hòa hợp với nhau gọi là đồng điệu. ở đây có nghĩa là

cùng chung một chí hướng với nhau.

(19)Thê phong tử ấm. Theo chế độ phong kiến, những người làm quan

to thì vợ được phong là "mệnh phụ", con được tập ấm gọi là "ấm tử".

(20)Đường tất: đường giành cho vua đi, không ai được phạm.

Ta nghe rồi mới biết khách là người tiên. Liền đổi sắc mặt chắp tay hỏi

rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.