THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 158

lát lang quân ra, thiếp lại theo về. Sao lại nói là không đi đâu? Hay là đã có
đám nào đấy chăng? Có lẽ đúng. Ngạn ngữ có câu:

"Vợ chồng mới nói ba phần thật,

Chưa thể bày ra cả tấm lòng".

Câu nói ấy đúng tâm lý lang quân lắm đấy!

Anh học trò nói:

- Cũng là hàng ngày đi học đấy thôi!

Con yêu nín lặng, rồi lại vui cười như trước.

Đến lúc từ biệt, anh ta theo lời thầy, đưa tặng khăn hồng nói rất thiết

tha. Con yêu nhìn khăn hai ba lần, xem mặt trên rồi lại xem mặt dưới, tựa
hồ có ý sợ hãi, nghĩ ngợi rồi thở dài, nói rằng:

- Ai đưa vật này cho chàng? Đây là một vật làm cho vợ chồng ta lìa

nhau. Không thế thì sao bây giờ mới có, trước kia không có?

Anh học trò nói thác cớ là cha mẹ vừa mới gửi đến:

- Thương nàng, yêu nàng, ta không tặng nàng, thì ai tặng nàng? Đã

khăng khít với nhau như liền khúc ruột, sao nỡ đem lòng ngờ vực như thế?

Rồi anh ta giả vờ giận. Con yêu lúc bấy giờ mới lấy khăn ra về.

Sáng hôm sau thầy đến hỏi chuyện, biết là con yêu mang khăn về rồi,

liền bảo anh đi xem xét trong miếu cổ. Quả nhiên thấy vuông khăn hồng
vắt trên đầu cái chổi rễ bằng tre. Thầy trỏ vào cái chổi nói rằng:

- Đúng là cái chổi này đã thành yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.