THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 194

Người trẩy Lam Kiều muôn dặm cách,

Bùi Hàng gửi một tấm lòng thành (7)

-----

(7) Nguyên văn chép là thể vừa thất niêm vừa vô nghĩa, ngờ là chữ

"hưu" chép nhầm.

Nàng cũng ứng khẩu đọc một bài thơ rằng:

Xúc cảnh vô đoan nhất thu âm,

Tu nhan hồng hãn tấm vi khâm.

Thi dư chỉ phạ hoàn hưu liễu

Uổng khổ Hằng Nga dạ dạ tâm.

Dịch:

Xúc động bâng khuân với cội cành,

Mồ hôi hổ thẹn đẫm xiêm xanh,

Xong thơ e chẳng còn chi nữa,

Luống khổ Hằng Nga một tấc thành.

Ngâm xong rồi mỗi người một ngả nhằm hướng bờ cỏ về làng.

Nương từ sau khi từ biệt chàng, tâm thần bất định, chân đi bước thấp

bước cao. Trên đường dài dằng dặc, như quên cả bao nẻo bao chặng. Bèn
tự hỏi rằng: Ta là cô gái phòng the, nhị hoa chưa biết đến xuân, thoạt gặp
người tài tử, chưa biết rõ phải chăng cao môn lệnh tộc, mà nay đã buông lời
hẹn ước bày tỏ tâm tình, cứ lấy phép của kinh Xuân Thu mà xét thì đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.