THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 72

- Chỗ ở là đảo ấp, dòng dõi là hải tiên. Từ đảo ấp đến bờ biển Đông

này xa chừng một vạn dặm. Theo lời người mối nói thì cuối tháng này tới
kỳ hạn làm lễ cưới.

Cha hoảng sợ nói:

- Muôn dặm thì phải đi tới nửa năm. Cuối tháng thì chỉ còn ba ngày.

Làm thế nào cho kịp được?

Thúc Ngư nói:

- Vợ con đã có thuật rút đường. Bố vợ lại không thách lấy lụa vàng.

Lo gì không kịp việc?

Cuối tháng, có hai người đưa Ngọa Vân đến làm lễ cưới. Trông như

người thường, không có vẻ gì khác cả.

Từ đó, một nhà bốn miệng ăn, cùng sống trong thuyền lênh đênh trên

mặt nước. Mỗi lần buông lưới là được toàn cá ngon, chốc lát đã đầy nửa
thuyền. Chiều đem về chợ bán, thường được giá đắt. Gia tư giàu có dần. Cứ
như thế được bốn năm. Một đêm mồng bảy tháng bảy, người cha nói với cả
nhà rằng:

- Nhà ta ăn sẻn để dành, nay đã được dư dật. Vậy có nghỉ một ngày

cũng chẳng hại gì. Đêm nay, sao Ngưu và sao Nữ gặp nhau, ta nên làm lễ
"khất xảo" (2).

-----

(2)Khất xảo là xin tài khéo. Đêm mồng bảy tháng bảy, người ta bày

hương hoa, lễ vật cúng thần sao Chức Nữ xin ban cho tài khéo dệt gấm vóc,
vải lụa (tục người Trung Quốc đời xưa).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.