THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 465

đến, cũng nên bẻ gãy khí sắc bén đi, chứ nếu thả cho hắn đến đây thì hai giặc
hợp nhau, chuyển thóc ở Hà-bắc để biếu Lạc-dương, chiến tranh bắt đầu, thì
thống nhất biết đến bao giờ được. Nay nên chia quân để giữ Lạc- dương, hào
sâu lũy cao, đừng nên giao chiến. Đại vương thân đem quân kiên nhuệ, trước
giữ chỗ cao trong thành, lấy quân nghỉ ngơi đợi quân mệt nhọc, quyết có thể
được. Kiến-đức đã phá rồi, Thế-sung ắt phải thua. Không đầy hai tuần, hai
chúa ấy đều sẽ bị bắt cả.

Giặc bày sức không đương nổi, thì dễ dùng kế để khuất, khó dùng lực để

tranh. Nay chúng có hào sâu lũy cao để bẻ gãy mũi nhọn của ta, nhưng đám
quản ô hợp không giữ lâu được, lương thực cạn hết, tự phải lìa tan, không cần
đánh mà bắt được.

Quân cứu bại của nó, chước không phải lập sẵn, thế không thể giữ lâu; chi

bằng ta hãy đậu ở bờ phía Nam, hoãn lại một ngày, nó hẳn phải chia quân về
giữ, quân chia thì thế yếu, nhân lúc trễ nải mà đánh thì nhất định thắng. Nếu
gấp đánh ngay thì nó gồm sức đánh liều, quân Sở mạnh sắc, mình chưa dễ
đương nổi.

Đất của Tiêu Tiển

2

, phía Nam ra ngoài Lĩnh-biểu, Phía Đông đến hồ Động-

đình, ta đem quân vào sâu, nếu đánh thành chưa vỡ được mà quân viện bốn
mặt họp lại, ta trong ngoài bị địch, tiến thái không được, dẫu có thuyền ghe
cũng chẳng dùng được. Nay bỏ thuyền ghe để cho trôi xuống chật sông, quân
viện trông thấy, hẳn bảo là đất Giang-lăng đã vỡ, chưa dám khinh tiến, đi lại
nhòm ngó, chậm lại hàng tuần, ta lấy là phải được.

Vua Tần ở trong thì chia cắt quần hùng, ở ngoài thì uy phục Nhung Địch,

độc lập làm đế, đó là cái tài sai khiến được đời. Nay đem hết quân mà đến
cũng không địch nổi. Mưu chước của ta không gì bằng đóng quân không đánh,
trải ngày giữ lâu, chia sai kỳ binh, cắt đường vận tải, lương thực đã hết, cầu
đánh không được, muốn về không có đường, thế là có thể thắng được.

Tướng mạnh của địch bất quá là bọn Sử Tư-minh

3

, An Thủ-trung, Điền Càn-

chân, Trương Trung-chí, A Sử-na, mấy người mà thôi. Nay nếu sai Lý Quang-
bật từ Thái-nguyên đến Tỉnh-kinh, Quách Tử-nghi từ Mã-dực đến Hà-đông, thì
Tư-minh, Trung-chí không dám lìa Phạm-dương, Thường-sơn; Thủ-trung,
Càn-chân không dám lìa Trường-an, thế là dùng hai quân mà trói buộc tướng.
Theo Lộc-sơn chỉ còn Thừa-khánh thôi. Xin Quách Tử-nghi đừng lấy Bút-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.