THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 466

dương, khiến cho các đạo quân ở hai kinh phải lùi. Quân Bệ hạ ở Phù-phong,
cùng với Tử-nghi và Quang-bật mà đánh, nó cứu ở đầu thì đánh ở đuôi, cứu ở
đuôi thì đánh ở đầu, khiến giặc đi lại mấy nghìn dặm, chạy vạy mỏi mệt. Ta thì
thường lấy thế nhàn mà đợi thế nhọc. Giặc đến thì tránh mũi nhọn, giặc đi thì
nhân nó mệt, không đánh thành, không chặn đường, sang xuân lại sai Kiến-
ninh làm tiết độ đại sứ Phạm-dương, cùng là lấp đường ra phương Bắc, cùng
với Quang-bật nam bắc tựu nhau để giữ Phạm-dương, lật đổ sào huyệt của
giặc, giặc thua thì không có lồi về, ở lại thì không được yên; rồi sau đại quân
họp lại mà đánh thì hẳn bắt được.

Hai quân đánh nhau, quý tiến mà kiêng lui. Nay vô cớ bỏ 500 dặm đất thì

thế giặc càng thêm mạnh. Chi bằng dời quân đến Hà-dương, bắc liền với
Trạch-lộ; lợi thì tiến lấy, không lợi thì lui giữ, trong ngoài ứng nhau, khiến giặc
không dám lấn sang miền Tây. Đó là thế tay vượn vậy.

Quân của Nho quét đất mà lại, lợi ở sự đánh chóng. Nên giữ đồn hiểm yếu,

đắp bền hào lũy, dẹp không đồng nội, để cho già quân nó đi. Bấy giờ cho quân
khinh kỵ ra, cướpp lấy lương thực, đoạt lấy những vật nó cướp được, khiến nó
tiến thì không được đánh, lui thì không có lương. Có thể bắt sống được.

_________________________________

1.

Kiến-đức, Thế-sung: Thời Tùy sắp mất. Đậu Kiến-đức chiếm giữ Hà-bắc

xưng là Trường-lạc vương lại xưng là Hạ vương, sau hợp với Vương Thế-sung.
Tần vương Thế-dân đánh Sung, Kiến-đức đem quân đến cứu, Thế-dân bắt
được chém ở Trường-an.

2.

Tiêu Tiển: Cháu bốn đời của Lương Tuyên đế. Tùy Dạng đế cho làm chức

lệnh ở La-xuyên. Khi hiệu úy Nhạc-châu là Đồng Cảnh-trân làm phản, Tiển
mộ binh vài nghìn người để đánh. Sau tiếm xưng hoàng đế, dời đô đến Giang-
lăng. Đường Lý Tĩnh đánh bắt được.

3.

Sử Tư-minh: Thời Đường Khai-nguyên, theo An Lộc-sơn làm loạn. Sau

xưng là Yên đế, bị con giết

Cơ. Thế liên hệ là cơ; việc chuyển biến là cơ; vật yếu hại là cơ. Có khi

ngay trước mặt là cơ, nháy mắt một cái không phải cơ nữa. Có khi nhận
được là cơ, bỏ mất tức không có cơ nữa. Mưu thì nên sâu, giấu thì nên
kín; định là do sự biết, lợi là do sự quyết. Phàm dấy quân, phải chia trước
sau của thế lớn, hoãn cấp để định việc, so sánh tình hình lợi hại của mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.