THÁP TOKYO - Trang 109

CHƯƠNG 13

Kỳ nghỉ hè, sau này Koji ngẫm lại mới thấy đó là một mùa hè khủng

khiếp, vừa bắt đầu chưa được bao lâu. Dẫu sao, quan hệ với Yuri cũng tạm
ổn. Nhận lời chủ trì cuộc họp lớp, cộng với công việc làm thêm, nếu nói tất
bật thì hẳn là tất bật, nhưng mặt khác, quá trình chuẩn bị xin việc suôn sẻ
ngay từ phút đầu, cứ gọi là vạn sự như ý, đúng theo dự định.

Ba đêm liền tiệc tùng.
Cha Koji, tuy là bác sĩ song lại thuộc lớp bác sĩ có tư tưởng chính trị.

Ông là nhân vật có tiếng tăm của một Trung tâm Y tế với hội viên toàn giới
tài phiệt, người nổi tiếng, những kẻ đầy khoa trương: Có thể trao đổi về vấn
đề sức khỏe với các danh y thoải mái như với bạn tri kỷ quen nhau đã mười
năm. Thế nên bước khởi đầu trên cơ sở chọn việc của Koji không thể thuận
lợi hơn.

Có đi làm thuê cũng phải làm cho doanh nghiệp lớn. Gã quyết vậy. Cố

nhiên, gã biết rõ thứ gì có tiếng nói hơn cả thành tích học tập.

“Con trai ông chững chạc quá.”
Mấy ông già đồng loạt tán tụng. Nào là năng động hiếm thấy trong đám

thanh niên thời nay, nào là tương lai hứa hẹn lắm. Koji chẳng ngu đến nỗi
nhắm mắt nghe theo mấy lời đãi bôi trên đủ các thể loại bàn nhậu, từ quán
chuyên đồ lươn cho đến nhà hàng theo chế độ hội viên, nhưng từ xưa gã đã
tin vào khiếu tiếp chuyện với những người lớn tuổi của mình.

Trong số đó, lãnh đạo một doanh nghiệp nước ngoài có thái độ khá nhã

nhặn. Ông ta chìa tay ra lúc tạm biệt, bắt tay Koji chặt lạ thường.

“Chà, xuất sắc đấy,” ông ta vỗ vào vai bên kia của gã. “Lần sau đi uống

nhé, thây kệ các lão già.”

Việc xin nghỉ dễ dàng là một điểm hấp dẫn ở doanh nghiệp nước ngoài.

Ai thoát khỏi việc bị sa thải đồng nghĩa với việc lương ngày càng cao.

Gã thấy hơi khó chịu với một ông làm bên thương mại. Ông này phát

ngôn đầy hàm ý. “Ôi dào, đôi khi có dã tâm cũng phải là xấu. Ôi dào, cố
gắng lên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.