THÁP TOKYO - Trang 111

“Gì thế mẹ?” Cậu hỏi.
“Mẹ không muốn nói nhiều,” giọng bà - đặc biệt là ngay sau hôm xay sỉn

- khản đặc và khô khốc. “Làm gì cũng một vừa hai phải thôi.”

“Mẹ nói gì thế?”
Toru mất bình tĩnh dù hiếm khi như thế. Cậu thấy bực bội trong lòng. Mẹ

cậu không trả lời.

“Con đang hỏi mẹ cơ mà.”
Khi cáu gắt, giọng cậu nghe như giọng trẻ con. Ấy chính là một lý do

cậu không muốn cáu gắt với ai.

“Con biết rồi còn hỏi?”
Mẹ cậu nói.
Cậu không muốn nghĩ mẹ cậu đang ám chỉ điều gì. Dù gì thì cũng là sự

quan tâm thái quá. Cậu muốn bà trở về phòng riêng ngay.

Mẹ Toru buông tiếng thở dài.
“Làm gì mà nhảy dựng lên thế, cứ như con nít.”
Lần này thì Toru không đáp.
“Con ăn trưa chưa?”
Con không đói, cậu đáp.
Tồi tệ hết sức. Sự kiện xảy ra tại Karuizawa đã xa xôi lắm rồi, đến mức

không thể nghĩ rằng nó lại là hiện thực.

Lâu lắm mới gặp Yuri, đúng hôm cô mặc chiếc áo khoác vai bồng.
“Dễ thương đấy.”
Gã khen khiến Yuri sướng ra mặt. Mới hai giờ chiều. Chờ Yuri uống nốt

ly trà đá, rồi trở về căn hộ thuê, còn một tiếng rưỡi cho đến lúc phải đi làm
thêm. Hoàn hảo, Koji thầm nhủ. Một ngày có hai mươi tư tiếng, phải sử
dụng sao cho hiệu quả, công bằng với tất cả mọi người.

Yuri đang ngậm ống hút. Koji thích mê đôi gò má trắng trẻo tươi mát của

cô. Má Kimiko hơi hóp vào, còn má Yuri thì phúng phính. Trong mắt Koji,
nó là một thứ đáng quý, thứ gã không có quyền mang tới điều bất hạnh.

“Đừng có làm ở cái chỗ của lão già ôi dào ấy đấy nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.