THÁP TOKYO - Trang 110

Ở nhà một thời gian dài nên cuộc sống trì trệ hẳn. Koji nhớ cả Yuri lẫn

Kimiko. Ngày mai gã dự định quay về căn hộ thuê.

Mẹ Toru đang ở nhà lúc Toru trở về từ Karuizawa. Bà đang pha cà phê

trong bộ quần áo ngủ. Một ngày nắng tươi.

“Mẹ ạ!”
Vừa ló mặt ra, mẹ cậu đã ném một cái nhìn nghi hoặc.
“Về sớm quá nhỉ?”
Mới hơn một giờ chiều. Nhiều chuyện, Toru nhủ thầm, nhưng tất nhiên

không dám nói mà chui tọt vào phòng riêng.

Chuyến Shinkansen trở về không hề dễ chịu. Toru cảm thấy bản thân

mình chỉ là một thực thể giả tưởng. Vô hình với mọi người xung quanh.
Ánh nắng, nhà ga hay đám đông, tất thảy hiện thực ấy đều xa vời. Toru cô
độc. Cậu chẳng thể tin vào điều gì. Không kịp lý giải và thấu hiểu. Cứ ngẩn
ngơ suốt chặng đường về với nỗi tơ vò mà chưa được lý giải và thấu hiểu.

Asano không hỏi gì về vị khách. Ly rượu vang, tấm ga giường nhàu nát,

cô vợ khỏa thân, những vết tích còn lại ấy như chưa bao giờ tồn tại.

Shifumi không cố làm ra vẻ. Kể ra thì cũng có hành động che giấu Toru

nhưng cô điềm nhiên như không.

Nhìn qua ô cửa sổ, họ giống y chang một cặp vợ chồng bình thường. Một

cặp vợ chồng nhất mực thương yêu nhau, dẫn nhau đến biệt thự thư giãn
trong kỳ nghỉ.

“Hành lý? Cậu cần gì?”
Lúc Shifumi hỏi vậy hôm qua, Toru đã cảm thấy cả hai hoàn toàn tự do.

Nhưng đương nhiên, hành lý của Shifumi là do chồng cô mang đến.

“Chị chúa ghét loại đàn ông hay chơi golf.” Cô ấy cũng nói thế.
Hai túi golf nhét trong cốp chiếc xe Mercedes. Dù lần này chỉ là đi theo

cậu cũng không tưởng tượng nổi, rằng cả Shifumi lẫn Asano đều chơi golf.

Có tiếng gõ, cánh cửa mở ra.
“Đêm qua, Koji nó gọi con đấy.” Mẹ cậu nói, tay vẫn cầm cốc cà phê.

“Nó bảo con về thì gọi cho nó.”

Vâng, Toru trả lời. Cậu trả lời rồi mà mà cậu vẫn chưa chịu đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.