THÁP TOKYO - Trang 120

“Shifumi?”
Thế là xong. Cậu biết rằng trong tích tắc ấy, Shifumi khe khẽ khép hàng

mi.

“Xin chào.”
Lời nói ấy thốt ra từ miệng cô như chỉ dành riêng cho Toru.
“Rất vui lại nghe thấy giọng cậu,” Shifumi nói tiếp, xem chừng xúc động

lắm.

Chỉ vì vậy thôi, Toru đã thấy toàn cơ thể mình thỏa mãn. Trong nháy

mắt, cả thành phố Karuizawa lẫn việc bị bỏ rơi chưa hề tồn tại.

Shifumi nói đang ngồi uống rượu một mình. Tiếng nhạc réo rắt từ phía

sau lưng. Nhạc Bach đấy, Shifumi giải thích.

“Chị đang ngồi một mình?”
Cậu hỏi lại một lần nữa và ngay lập tức thấy mình ngớ ngẩn, vì chợt nhớ

rằng vợ chồng cô có thói quen uống rượu hằng đêm - thực ra cậu chưa khi
nào quên – nhưng Shifumi cũng đáp rằng đúng vậy mà chẳng nghĩ ngợi gì.

“Mình gặp nhau nhé?”
Toru đánh bạo hỏi và nhận được câu trả lời sau vài giây.
“Cũng được.” Giọng cô ấy hàm chứa một nụ cười. Ba mươi phút sau tại

quán Franny. Hẹn thế rồi cả hai gác máy.

Mưa táp xuống ô của Toru theo một cách hoàn toàn khác với ban nãy.

Cơm mưa rào trắng đất trắng trời, làm dịu đi cái nóng của đêm hè.

Khi Toru đẩy cánh cửa nặng trịch bước vào quán Franny, bên trong đã

đông nghẹt người. Hôm nay là tối thứ Sáu. Cậu có cảm giác tất cả đàn ông
lẫn đàn bà – toàn người hơn tuổi đang uống rượu, ba hoa chích chòe –
trong quán bar dưới tầng hầm này đều cùng hội cùng thuyền và có điểm
chung nào đó. Ở đây chẳng có thứ gì thay đổi. Chiếc đàn piano, quầy bar,
những đóa hoa to tướng cắm trong bình.

Phục vụ mang bia tới cũng là lúc Shifumi đến. Cho dù quán có đông đến

cỡ nào, cậu vẫn có thể nhận ra sự xuất hiện của Shifumi ngay lập tức. Thậm
chí không cần quay lại nhìn.

“Mưa như trút nước ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.