THÁP TOKYO - Trang 129

Yoshida trình bày trong lúc uống tách trà đen loại “dành riêng cho Yuri”.

Cái cách nói liền mạnh không ngắt câu khiến gã phải cố lắm mới hiểu nổi.
Đầu gã thì vỗn dĩ đã đau sẵn rồi. Sắp đến trưa rồi, gã đã hẹn trước với Yuri.

“Những người khác thì sao?”
Gã hỏi thì Yoshida khẽ đáp rằng không biết. Lại một nụ cười buồn đọng

trên khóe môi.

Uống hết tách trà mà Yoshida vẫn không có vẻ muốn về.
“Mẹ cậu bảo gì cơ.” Cô dò hỏi sau khi Koji nói chuyện điện thoại. Song

có lẽ gã đã lấy lại bình tĩnh nên đáp lạnh lùng như hắt nước đổ đi. “Việc đó
có can hệ gì tới cậu.” Gã châm thuốc hút mà trong lòng ấm ức.

Lúc về, Yoshida nói với lại trước hiên cửa. “Cám ơn cậu đã cho tớ ở nhờ.

Hy vọng chúng ta sẽ lại là bạn tốt.”

“Koji, cậu không vui à?”
Yuri hỏi.
“Đâu nào, gặp Yuri thì làm gì có chuyện không vui.” Gã đáp lại trong lúc

thầm nghĩ món tôm bỏ lò thật kinh khủng, rồi dập tắt điếu thuốc.

“Hôm qua tớ uống nhiều quá. Lại còn phải chủ trì mọi thứ nữa.”
“Cậu mệt lắm hả?”
Yuri nhìn thẳng vào gã với vẻ mặt lo lắng xen lẫn nghi ngờ.
“Chiều tối cậu lại phải làm thêm nhỉ?” Yuri khẽ lau miệng bằng khăn

giấy rồi ngọt ngào nói. “Thế thì nhanh lên rồi còn về nhà mà nghỉ.”

Gã biết Yuri thực lòng quan tâm chứ không nũng nịu. Chẳng muốn nghĩ

đến việc quay lại căn phòng ban sáng, song đến nước này sao có thể nói
không được chứ.

Bản nhạc Jolene của Olivia Newton John là bản nhạc Shifumi rất thích

nghe.

Toru đang mê mẩn bật lên nghe trong phòng khách nhà cậu, một nơi

ngập tràn ánh nắng.

Rốt cuộc Shifumi không về hôm đó. Cả hai nằm trên ghế sòa ôm nhau

ngủ tới tận sáng. Đúng theo nghĩa đen, họ chỉ nằm ôm nhau chứ không yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.