THÁP TOKYO - Trang 146

ngay đến đoạn “không thể về mặt cơ học” và ngờ rằng có điều gì dối trá ẩn
giấu trong đó. Cái gì mà về mặt cơ học?

Kimiko nói chồng cô hôm nay đi công tác nên lúc về không cần mua

thêm thức ăn. Đồ ăn sẵn vẫn còn ở nhà và một mình cô thì thế là đủ. Tình
cờ đúng lúc Koji thấy đói bụng, và hôm đó không phải đi làm thêm, thế là
gã mở lời:

“Hay là mình đi ăn tối nhé!”
Như thể chuyện chả có gì to tát. Chỉ là tình cờ thôi.
Tình cờ ư? Thật vậy chăng? Một thằng đầu đầy sạn như mình thì chẳng

có gì là tình cờ cả.

“Bây giờ à?”
Kimiko hồn nhiên hỏi lại như không. Và hồn nhiên từ chối.
Cô giải thích rằng chồng cô có thể gọi điện về bất cứ lúc nào, hơn nữa,

cô cũng đã nói rằng, về cơ bản cô là người vợ tốt. Trong mơ gã cũng chẳng
thể tưởng tượng ra câu trả lời của Kimiko như vậy. Thêm vào đó, gã cũng
chẳng thực tình muốn đi ăn với Kimiko. Vậy mà lúc đó cớ sao gã cảm thấy
tổn thương đến thế. Gã không hiểu nổi chính mình nữa.

Gã bực bội với Kimiko.
Cô ta hoang dại là thế thì làm gì có chuyện vì là phụ nữ nên phải về nhà,

gã nghĩ bụng. Sau khi chuyển hai ga tàu điện, vừa ngồi lắc lư trên đoàn tàu
chạy tuyến trung tâm, gã vừ mơ màng nhớ lại đôi chân thon dài, bờ môi
đầy khao khát và cái cổ trắng ngần lồ lộ mỗi khi gã đè ngửa cô ra. Gã nhớ
cả giọng điệu Kimiko lồng lên tác oai tác quái, và nhớ cả những lời lẽ ngọt
ngào du dương đã từng rót vào tai gã.

Tối đến chị chỉ muốn ở nhà.
Này, đừng có nói người ta hoang dại đấy nhé.
Tuyến đường sắt trung tâm đông nghẹt người. Ánh đèn từ những tòa cao

ốc hai bên thấp thoáng chiếu vào qua cửa kính đối diện.

Về đến nhà, gã nhìn thấy một chiếc túi ni lông trắng rơi ngay trước cửa.

Gã mở ra, tiếng túi kêu sột soạt, bên trong là một suất Takoyaki kèm một
mẩu lời nhắn. Đúng như dự cảm không lành của gã, người gửi là Yoshida.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.