THÁP TOKYO - Trang 178

khắc, cô độc ngay cả những khi ở bên cạnh Koji.

Tiếng gõ cửa liên hồi, cánh cửa mở ra, một cậu bạn cùng làm ngó vào

gọi: “Này Koji, cậu có khách.”

Gã bất cẩn hết sức, định gọi điện cho Kimiko ngay trong phòng thay đồ

này. Kimiko và gã cuốn hút nhau đến thế là bởi cả hai người đều cô độc.
Bởi dẫu cho cô ấy là gái đã có chồng, còn gã có Yuri, cả hai vẫn ôm nhau
trong mình nỗi cô đơn sâu thẳm không thể lấp đầy. Ít nhất với gã là như
vậy, và gã ước ao có thể gặp Kimiko ngay bây giờ. Dẫu có bị đay nghiến
hay vùi dập cũng cam lòng. Gã nhớ hơi ấm của Kimiko, hơi ấm từ làn da
và hơi ấm của ngọn lửa tình.

Vừa ra ngoài, gã đã thấy Yoshida đứng cạnh quầy thu ngân. Nhìn thấy gã

mà Yoshida lạnh tanh - rõ là mờ ám, gã nghĩ – vẻ mặt đầy bức xúc. Kiểu
đầu mái ngố vốn đã ngắn nay còn ngắn hơn, chẳng khác nào vừa được cạo
bằng tông đơ.

“Đầu tóc cậu kiểu gì thế hả?”
Koji buột miệng. Vốn dĩ đã gầy tong teo, giờ phần cổ của Yoshida như

vừa được bóc ra trơ xương trông thật thảm hại.

“Tại cậu cả đấy.”
Nói rồi không chờ lấy phiếu vào cửa, Yoshida ngồi luôn xuống khu quầy

bar.

“Tớ cứ nghĩ cậu sẽ liên lạc với tớ cơ đấy.”
Yoshida làu bàu với vẻ mặt dờn hỗi, rồi vừa nói nước mắt vừa ứa ra

thành hàng rớt xuống tận đầu gối. Mọi chuyện diễn biến quá bất ngờ khiến
Koji không kịp hiều đầu cua tai nheo.

“Thôi đi nào, người ta lại tưởng tớ làm cậu khóc.”
“Thì đúng thế còn gì.”
Yoshida cúi gằm mặt xuống, sụt sịt nhưng vẫn đáp trả đâu ra đấy.
“Tớ cứ chờ mãi. Tớ đã hứa và giữ lời, không đến nhà cậu cũng không

đến đây, tớ cứ chờ mãi, thế mà…”

Hít một hơi rõ dài rồi Yoshida ngẩng mặt lên, hai mắt đẫm lệ, cánh mũi

đỏ ửng. Koji chợt động lòng.

“Chỉ một lần thôi thì có sao, mà cậu đã từng như thế bao lần rồi còn gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.