THÁP TOKYO - Trang 184

Cái gì? Koji dừng lại, gào tướng lên.
“Chỗ nào? Lâu chưa? Sao cậu nhanh thế?”
Toru hít một hơi thật sâu luồng không khí mát lạnh trong đêm.
“Nhanh thì có sao nào. Quyết thì tớ đã quyết rồi.”
Chuyện ấy để lần sau nhé. Nói rồi Toru bước đi. Ánh đèn lấp lóa từ phía

sân ga, nơi có từng đoàn người đang nối đuôi nhau trước máy bán vé tàu.

Giờ hẹn với Shifumi đã đến. Cô ấy bảo cô muộn cũng không sao. Tôi

muốn gặp Toru, muốn cảm nhận sự tồn tại của Toru. Theo cách nói của
Shifumi, có lẽ cô ấy đang rơi vào tình trạng “sợ chính mình vì ngày càng
không làm chủ được bản thân.”

Toru bất giác nhoẻn miệng cười. Giờ mình sẽ đi gặp Shifumi.
“Thế nhé, cho tớ gửi lời hỏi thăm Yoshida.”
Lách qua cổng soát vé, cậu tạm biệt Koji lên chuyến tàu theo hướng

ngược lại. Bỗng dưng chợt nhớ ra, cậu quay người lại.

“À mà này, Yuri có gọi điện cho tớ. Nghe giọng thì có vẻ cô ấy lo lắng về

chuyện Yoshida.”

“Đùa đấy à? Lâu chưa?” Koji hốt hoảng.
“Cũng khá lâu rồi.”
Toru đáp cụt lủn, rồi bước lên bậc thang dẫn đến nhà ga.
“Không thể nào tin nổi.”

Chỉ còn lại một mình, Koji lẩm bẩm. À mà này mới chả à mà này, hai

chuyện đại sự như thế mà lại để sau cùng.

Làn sóng người cứ hối hả cuộn trôi, bỏ mặc gã đang đứng như trời trồng.
Làm thế quái nào bây giờ.
Lần này là tiếng rên rỉ phát ra từ tận trong lồng ngực. Thật không thể nào

tin nổi tay này.

Gã không muốn quay về nhà. Hay thử gọi trong đầu gã phải đến hàng

trăm lần. Giờ này có lẽ lão chồng cô ấy đã về nhà. Lúc còn mặn nồng bên
nhau cũng chưa một lần gã gọi điện vào giờ này.

“Lạnh quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.