THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1248

Thường Vô Ý chẳng kinh ngạc, cũng chẳng sợ hãi, làm như chuyện đó

vốn nhất định sẽ xảy ra như vậy.

Ba già ngồi xuống lại, ngân phiếu trên bàn đã biến đâu mất tiêu.
Thường Vô Ý tuy chẳng có tý biểu tình gì trên mặt, ánh mắt đã lộ vẻ hy

vọng.

Chỉ cần bà ta chịu thu mười vạn lượng bạc, sự tình xem ra có mòi hy

vọng.

Bà già nói:
- Rượu này ngon.
Thường Vô Ý nói:
- Vâng.
Bà già nói:
- Ngồi xuống đây uống với ta.
Thường Vô Ý nói:
- Vâng.
Bà già nói:
- Uống rượu phải công bình, ngươi một bình ta một bình.
Thường Vô Ý nói:
- Vâng.
Y kéo cái bàn cũ kỹ lại, ngồi đối diện với bà già, chặt vỡ cái nắp bình

rượu thứ hai.

Bà già nói:
- Ta uống một miếng, ngươi uống một miếng.
Thường Vô Ý nói:
- Vâng.
Bà già ôm bình rượu lên uống một hớp, Thường Vô Ý cũng ôm bình rượu

lên uống một hớp. Một hớp thật dài, uống xong một hớp, ánh mắt của bà già
lại càng sáng rực thêm.

Uống tới hớp thứ hai, gương mặt già nua đã có tý đỏ hồng. Bà ta nhìn

Thường Vô Ý một hồi, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.