THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 277

Đoàn Ngọc nói:
- Chùa Phong Lâm là nơi nào? Ngươi không nói cho ta biết, làm sao ta

biết đâu mà tìm?

Giọng nói của y tuy lớn, chỉ tiếc là trên mặt hồ không còn thấy bóng dáng

của nhà thuyền đâu.

Ngay cả chiếc thuyền nhỏ cũng đã mất tiêu.
Đoàn Ngọc lại thở ra, y cười khổ nói:
- Có phải vận khí của mình đang từ từ xoay ngược đây không?
Y chầm chậm quay người lại, bỗng phát hiện ra trong bụi liễu, đang có

cặp mắt thật to trừng trừng nhìn y.

Cô bé có cặp mắt to lại xuất hiện ở đây, người cô còn mặc bộ đồ dài màu

tím nhạt, giải thắt lưng bên hông có thêm một thanh trường kiếm rất chải
chuốt.

Đoàn Ngọc bấy giờ mới sực nhớ ra, mình còn quên một thứ đồ... thanh

đao của y.

Y chỉ nhớ được tối qua lúc bắt đầu uống rượu trong thuyền hoa, thanh đao

còn đang ở trên bàn.

Sau đó y bèn quên mất, không những quên thanh đao, ngay cả chính mình

cơ hồ cũng muốn quên luôn.

Thanh đao này cũng có tên là Bích Ngọc Đao, vốn là vũ khí thành danh

của Đoàn lão gia tử lúc còn thiếu niên lăn lộn trong giang hồ, nghe nói còn
là của Đoàn phu nhân lúc chưa lấy chồng đưa cho ông ta làm vật định tình.

Cho đến khi Đoàn Ngọc lên mười tám tuổi, Đoàn lão gia tử mới đem

thanh đao này giao lại cho y.

Đoàn Ngọc đang than thầm trong bụng, trước mắt phảng phất lại xuất

hiện ra gương mặt của phụ thân đang vênh mặt lên dạy dỗ mình.

Cô bé có cặp mắt to thấy y quay mặt lại, cũng vênh mặt lên, cười nhạt

nói:

- Ngay cả chùa Phong Lâm còn không biết ở đâu, còn qua lại làm gì trong

chốn giang hồ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.