THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 52

điều vinh hạnh, vì vậy giá tiền dù có mắc hơn chỗ khác một chút, cũng
không ai màng đến.

Ba gã trong Thanh Long Hội, ngồi ở cái bàn gần cửa nhất, cặp mắt vẫn

còn nhìn trừng trừng ra cửa.

Bọn họ hiển nhiên còn đang đợi ai đó.
Châu Đại Thiếu ngồi bàn gần bên song cửa, y đang ăn uống thả cửa, gã áo

đen vẫn còn đứng sau lưng y như một chiếc bóng.

- Vị khách quan này có ăn cơm không?
- Y có thể chờ ta ăn xong rồi sẽ ăn.
Để người ta đi trước mình, đợi người ta ăn trước rồi ăn sau, đấy chính là

mệnh vận của một số người tự chọn cho mình.

Pháp sự làm xong rồi, hai gã hòa thượng cũng ở nơi đây ăn cơm, ánh đèn

chiếu trên hai cái đầu bóng loáng, như hai cái hồ lô.

Hình như bọn họ vừa mới cạo đầu.
Trong gió còn phảng phất đưa lại tiếng bà già đang khóc, rốt cuộc người

nào đã chết? Tại sao bà ta khóc thương tâm đến như vậy?

Người đập vỡ bồn cá vàng còn chưa thò mặt ra sao? Tại sao y núp mãi

trong nhà không dám thò mặt ra ngoài?

Trà thật ngon, rượu cũng là rượu ngon.
Bạch Ngọc Kinh thay một bộ đồ mới màu xanh, uống được vài ly, y tựa

hồ đã quên đi hết bao nhiêu chuyện gì không thoải mái.

Phương Long Hương thì lộ vẻ không hăng hái tí nào, uống rượu rất ít,

cơm cũng ăn không bao nhiêu.

Viên Tử Hà nhoẻn miệng cười tươi nói:
- Anh ăn gì mà còn ít hơn cả mấy cô bé nữa?
Phương Long Hương cười khổ nói:
- Bởi vì tôi ăn đồ của tôi, thành ra không khỏi đau bụng một chút.
Bạch Ngọc Kinh nói:
- Ta chẳng đau bụng tí nào.
Y bỗng vỗ tay kêu phổ ky lại, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.