THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 639

Thanh đao cũng dính đầy máu tươi. Thanh đao đầy máu đó lại không nằm

trong tay Cát Tân, mà đang nằm trong tay người kia.

Người đó rõ rõ ràng ràng là Vương Đồng!
Vương Đồng nghe mệnh lệnh xong, phải là bắt đầu hành động ngay chứ.

Tại sao bây giờ y còn chưa đi?

Cát Đình Hương còn chưa kịp nghĩ đến chuyện đó, người nằm trong vũng

máu là Tiêu Thiếu Anh bỗng tung người lên không, hai chân liên hoàn đá ra,
sử dụng tuyệt kỷ hiếm thấy trong giang hồ, sát chiêu cầu cái sống trong cái
chết, là Ngọa Vân Song Phi Cước.

Phản ứng của Vương Đồng hình như cũng đã chậm chạp, né được chân

bên trái, nhưng lại tránh không khỏi chân bên phải.

Tiêu Thiếu Anh đá trúng sau lưng của y. Cát Tân biến quyền thành trảo,

móc mạnh vào cổ họng của y.

Đấy chính là cú trí mạng.
Cát Đình Hương có muốn ngăn trở, cũng không còn kịp.
Lão nghe tiếng rau ráu của xương cổ họng bị bóp vỡ, thấy cặp mắt của

Vương Đồng đã lồi ra như con cá chết.

Tiêu Thiếu Anh lại ngã ầm xuống, nằm phục dưới đất thở hổn hển.
Vương Đồng trừng mắt nhìn y, trong cặp mắt lồi ra như mắt cá chết đó,

tràn đầy vẻ phẫn nộ và sợ hãi, làm như muốn nói, mà ngay cả một tiếng
cũng nói không ra, người y đổ nhào xuống.

Người của Cát Tân cũng bị chém rách một đường, y cũng đang khom

lưng, thở hào hển không ngớt, thậm chí còn muốn mửa ra. Nhưng y còn ráng
giữ được, loạng choạng đỡ Tiêu Thiếu Anh dậy:

- Ông có sao không?
Tiêu Thiếu Anh gượng cười nói:
- Ta còn chết chưa nổi đâu.
Y tựa vào vai Cát Tân, thở than một hồi rồi nói:
- Ta không ngờ rằng ngươi lại đến cứu được ta, nãy giờ ta vẫn ngờ oan

cho ngươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.