THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 668

- Tôi không thể nào để y có cơ hội mở miệng.
Tiêu Thiếu Anh hững hờ nói:
- Thật ra, dù y có cơ hội mở miệng, ông cũng chắc gì đã tin vào lời của y.
Cát Đình Hương nói:
- Ta...
Tiêu Thiếu Anh ngắt lời lão:
- Quách Ngọc Nương không phải là có cơ hội mở miệng ra sao, nhưng lời

cô ta nói, không phải ông chẳng tin được chữ nào sao?

Gương mặt của Cát Đình Hương nhăn nhúm lại vì thống khổ. Cả đời lão,

làm chuyện gì trước giờ không bao giờ hối hận, nhưng hiện tại, trong lòng
lão, hối hận tựa như con rắn độc, đang cắn xé lấy trái tim lão.

Tiêu Thiếu Anh nói:
- Hiện tại dĩ nhiên là ông cũng đã rõ, bài thơ cô ta viết xuống, nét chữ tại

sao lại giống phong thơ của tôi in hệt?

Cát Đình Hương nói:
- Bởi vì đấy cũng là của Cát Tân ngụy tạo ra.
Tiêu Thiếu Anh gật gật đầu nói:
- Tôi kêu Cát Thành đem tờ giấy có bài thơ đưa lại cho ông, tôi biết y nhất

định sẽ giao cho người đứng trước cửa là Cát Tân trước.

Cát Đình Hương nói:
- Vì vậy ngươi bèn kêu y viết trước một tờ, để sẵn trong người.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Y còn chưa bước vào, đã tráo tờ giấy của Quách Ngọc Nương viết rồi.
Cái kế này không những cay độc, mà còn rất chu mật.
Cát Đình Hương nói:
- Cô ta không có thù hận gì với ngươi, tại sao ngươi lại nhất định muốn cô

ta phải chết?

Tiêu Thiếu Anh nói:
- Không những tôi muốn cô ta chết, tôi còn muốn cô ta chết về tay ông.
Cát Đình Hương hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.