THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 710

- Dương đại ca, anh giỏi thật.
- Các ngươi cũng giỏi lắm.
Dương Tranh đang cười:
- Các ngươi núp ngoài hẻm xem nhiệt náo, chẳng thèm lại giúp ta một tay.
- Chúng em đã biết một mình đại ca là đủ sức đối phó chuyện này, chúng

em lại là để giúp đại ca làm chuyện kế tiếp đấy thôi.

Dương Tranh sa sầm nét mặt lại.
- Các ngươi cũng biết chuyện này sao?
Y gằn giọng hỏi:
- Sao các ngươi biết được?
- Tối hôm qua Triều đầu nhi trên phủ sai tiểu Lưu chạy suốt đêm về tìm

đại ca, chúng em đã biết ngay là có chuyện quan trọng phải làm, vì vậy trưa
hôm nay, huynh đệ chúng em bèn giữ tiểu Lưu lại uống rượu.

- Hắn đã nói cho các ngươi biết?
Dương Tranh giận dữ hỏi:
- Ta đã dặn đi dặn lại hai ba lần không được tiết lộ chuyện này, cái thằng

vương bát đản này to gan quá.

- Chúng em hiểu đại ca lắm, đại ca không cho chúng em biết chuyện này,

bởi vì đối đầu quá lợi hại, sự tình rất nguy hiểm, sẩy tay một cái là mất
mạng như chơi.

Chúng huynh đệ nhao nhao giành nói:
- Nhưng chúng em theo đại ca bao nhiêu năm nay, nếu không có đại ca đỡ

đầu giùm, bọn chúng em đã bị chết đi hơn một nửa rồi, chúng em đã chuẩn
bị đem tính mạng giao cho đại ca, dù đánh không lại người ta, ít ra cũng liều
mạng một trận, dù có chết, anh em cũng chết chung một nơi.

Dương Tranh nắm chặt hai nắm tay, tròng mắt đã có lệ nóng muốn trào ra,

y ráng lắm rồi cũng dằn được xuống.

Chúng huynh đệ lại nói:
- Chúng em không biết gã họ Nghê có gì lợi hại, nhưng hắn đã dám đụng

đến hàng hóa của Trung Nguyên tiêu cuộc, dĩ nhiên phải là thứ cứng cựa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.