THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 711

nhưng anh em mình cũng không phải tay vừa, có đại ca làm đầu, anh em
cũng đã từng phá mấy vụ án hiển hách, cho dù hai mạng đổi một mạng,
cũng phải liều cho bọn nó chết vài tên.

Dương Tranh dùng sức nắm chặt lấy tay chúng huynh đệ, y lớn tiếng nói:
- Được, các ngươi đi theo ta.
Chúng huynh đệ lập tức hoan hô ầm ĩ lên, không biết có ai còn đem theo

cả một thùng rượu mạnh lại:

- Đại ca có muốn uống thử hai ly trước không?
- Chúng ta cũng chẳng cần phải uống rượu cho can đảm lên, có muốn

uống, đợi xong chuyện rồi anh em mình uống cho đã con mẹ nó một trận ăn
mừng.

Chúng huynh đệ lại lớn tiếng hoan hô lên:
- Đúng, đập cho tên vương bát đất sét này méo xong rồi uống con mẹ nó

một trận, không say là thứ rùa đen.

Nhưng Tôn Như Hải và Dã Ngưu cũng cần phải sai hai người đem về, sai

ai bây giờ? Không ai chịu đi, không ai chịu làm cái chuyện to lớn này.

Mọi người đang chuẩn bị rút thăm, Dương Tranh bỗng quyết định:
- Lão Trịnh và Tiểu Hổ tử đem bọn chúng về.
Lão Trịnh mới tân hôn, con trai còn chưa đầy năm, lão Trịnh hiểu ý

Dương Tranh, trong lòng y vừa khó chịu vừa cảm khích.

Nhưng Tiểu Hổ tử không phục:
- Sao đại ca sai em đi?
Dương Tranh tát cho y một cái bạt tai trước rồi mới hỏi:
- Không lẽ ngươi quên bà mẹ già của ngươi ở nhà sao?
Tiểu Hổ tử không nói gì, lúc y quay đầu đi, tròng mắt đã đầy những lệ.
Tôn Như Hải nhìn nhìn bọn họ, bỗng cảm thấy trong lòng máu nóng sôi

sục lên, y lớn tiếng hô Dương Tranh:

- Ngươi thả ta ra, ta đánh với ngươi một trận, Tôn Như Hải ta đây cũng

đâu phải là thứ gian tham, ta cũng không sợ chết như ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.