THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 732

Kiếm thế đã chuẩn bị đánh ra, còn chưa đánh ra, người còn chưa đi, trên

con đường nhỏ bỗng có tiếng chân người chạy sầm sập lại, một người đang
lớn tiếng hô hoán:

- Các ông chẳng có ai đi đâu cả, không đi đâu được cả?
Cái giọng của người này thật lớn:
- Bởi vì tôi đã lại đây?
Nghe khẩu khí của y, hình như chỉ cần y lại đây là chuyện gì cũng giải

quyết được, bao nhiêu vấn đề gì rồi cũng sẽ tan biến chẳng còn tăm tích.

Ưng Vô Vật chau mày một cái, lạnh lùng hỏi:
- Người này là ai?
- Tôi họ Dương tên là Dương Tranh, tôi là bộ đầu ở đây.
- Ngươi lại đây làm gì?
- Tôi không cho phép các ông giết người ở đây, trong địa phương do tôi

cai quản, tôi không cho phép ai được quyền hung hãn tàn sát người khác.

Dương Tranh nói:
- Bất kể các ông là ai cũng vậy.
Gương mặt của Ưng Vô Vật hoàn toàn không có một tí biểu tình, thanh

kiếm trong tay của y bỗng vung lên một cái, hàn quang lóe ra, ngực áo của
Dương Tranh đã bị khoét mất mười ba lỗ thủng, nhưng chẳng có lỗ nào đâm
vào da thịt.

Nhát kiếm đó tuy nhanh kinh hồn, lực lượng cũng duy trì không hề sai

suyển một ly.

- Lúc nãy ngươi nói bất kể chúng ta là ai cũng đều vậy cả?
Ưng Vô Vật lạnh lùng hỏi Dương Tranh:
- Hiện tại vẫn còn là vậy hay không?
- Vẫn còn là vậy, hoàn toàn là vậy.
Dương Tranh nói:
- Ông muốn giết người, trừ phi ông giết tôi trước.
Ưng Vô Vật trả lời chỉ có một chữ:
- Tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.