THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 773

Nhưng y không kinh hãi, cũng không hoảng loạn.
Y là một kẻ giết người, bất kỳ ở trong hoàn cảnh nào, bất kỳ bị biến cố gì,

y cũng phải hoàn thành sứ mệnh trước đã.

Y đã được huấn luyện không thể nào quên được điểm đó.
Thân hình của y xoay một vòng như gió, đã tránh khỏi cú đấm của Dương

Tranh, y xoay ngược tay lại đâm vào sau gáy của Lữ Tố Văn.

Nhát đao đó không bị trật ra ngoài, ánh đao lóe lên, lưỡi đao đã đâm sâu

vào da thịt của một người, vào dưới vai.

Không phải là vai của Như Ngọc, là vai của Dương Tranh.
Dương Tranh bỗng xông lại, đưa đầu vai ra đỡ lưỡi đao, dùng sức gồng

lại.

Lưỡi đao bỗng bị dính cứng vào trong thịt, Tiểu Diệp Tử vừa kinh hãi vừa

mừng rỡ, không biết mình đã đắc thủ chưa, bởi vì trước giờ y chưa gặp phải
tình cảnh như vậy bao giờ.

Chính trong cái khoảnh khắc nhỏ bé đó, nắm tay như sắt của Dương

Tranh đã đấm mạnh vào cái cục trên cổ họng của y.

Cặp mắt của y lồi ra, nhìn trừng trừng kinh ngạc vào Dương Tranh.
Người của y đã mềm nhũn ra ngã gục xuống đất.
Dương Tranh rút cây đao trên vai ra, xé một mảnh áo, dùng sức buộc chặt

vào vết thương, cho máu cầm lại trước rồi đưa tay ra nắm lấy tay Lữ Tố Văn
nói:

- Mình đi thôi.
Nhưng Lữ Tố Văn giằng tay y ra, nghinh mặt lên nói:
- Anh đi một mình đi!
Dương Tranh ngẩn mặt ra, nhịn không nổi hỏi nàng:
- Sao vậy?
- Chẳng sao cả, nó chỉ là đứa bé, sao anh lại nhẫn tâm hạ độc thủ như

vậy?

Lữ Tố Văn lạnh lùng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.