THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 777

tiếng hỏi:

- Các ngươi là ai?
- Ngươi đã muốn biết, chúng ta nói cho ngươi biết.
Bọn họ chẳng hề sợ Dương Tranh biết bí mật của bọn họ, bởi vì người

chết không thể tiết lộ bí mật cho ai.

Bọn họ dùng một cái giọng rất kỳ dị nói ra tám chữ, giọng nói đầy vẻ kiêu

ngạo tự tin, làm như chỉ cần nói ra tám chữ đó là bất kỳ ai cũng sẽ sợ muốn
chết đi được.

- Thiên Thanh Như Thủy.
- Phi Long Tại Thiên.
Nghe đến tám chữ đó, Dương Tranh quả thật biến hẳn sắc mặt.
- Thanh Long hội? Các người là người trong Thanh Long Hội?
Dương Tranh hỏi:
- Người trong Thanh Long hội tại sao lại tìm ta làm gì?
- Bởi vì chúng ta thích ngươi.
Một gã cười giọng âm hiểm:
- Vì vậy chúng ta sẽ đưa ngươi đến một nơi ngươi sẽ không bao giờ bị

cảm lạnh nữa, không những vậy còn đưa tình nhân của ngươi theo chung với
ngươi luôn.

Dương Tranh nắm chặt hai nắm tay lại, trong lòng y đau nhói.
Y còn có mạng để liều, còn có thể liều mạng, nhưng Lữ Tố Văn thì sao?
Trên đầu cây liễu bên cạnh chân núi bỗng vọng lại một trận cười, có

người đang nói:

- Chỗ đó y không muốn lại, hay là các ngươi lại một mình thôi!
Hai người đó lập tức phân tán ra hai bên, quay phắt người lại, động tác

vừa nhẹ nhàng vừa linh xảo, phản ứng cũng rất cơ cảnh tinh minh.

Bọn họ phảng phất thấy hình như có người đang đứng phất phơ nhẹ nhàng

trên đầu cây liều, nhưng không rõ ràng cho lắm.

Bởi vì trong một cái chớp mắt, đã có một làn kiếm quang xanh lè chói rực

như ánh chớp, từ trên không xẹt xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.