THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 796

Y đốt đèn lên, Lữ Tố Văn bèn thấy một thứ binh khí trước giờ nàng chưa

bao giờ thấy.

Một căn phòng cực kỳ rộng rãi, bốn bề trắng toát không có lấy chút bụi

bặm, nền nhà được lót bằng gạch bông, bóng lộn như gương.

Trong phòng không có gì cả, chỉ có hai cái bồ đoàn.
Ưng Vô Vật xếp bằng ngồi trên một cái bồ đoàn, cây gậy trúc xanh có

giấu thanh Linh Xà kiếm để ngang trên gối, phảng phất như một nhà sư đang
nhập định, vật ngã đều quên.

Địch Thanh Lân cũng ngồi xếp bằng trên một cái bồ đoàn khác, hai người

ngồi đối diện nhau, không biết đã được bao lâu.

Bên ngoài song cửa, trời đã dần dần tối, Địch Thanh Lân bỗng hỏi Ưng

Vô Vật:

- Có phải ông đã gặp qua Dương Hận?
- Mười tám năm trước đã có gặp một lần.
Ưng Vô Vật nói:
- Lần đó chính mắt ta trông thấy y chỉ dùng có một chiêu đã móc bay cái

đầu lâu của Minh Phi Tử trong Vũ Đương Thất tử, chỉ bất quá, y nghĩ là ta
không thấy đường, nếu không chỉ sợ ta không còn sống đến bây giờ.

- Vũ công của ông ta lợi hại đến thế sao?
- Vũ công của y cũng như con người của y vậy, thiên khích độc ác,

chuyên đi theo đường cực đoan.

Ưng Vô Vật nói:
- Vũ khí của y cũng là thứ binh khí đi theo đường xéo, khác hẳn với lộ số

của các môn các phái, trong giang hồ chưa có ai sử dụng thứ vũ khí đó.

- Ông ta sử dụng thứ binh khí gì?
- Một cây câu, mà lại không phải câu.
Ưng Vô Vật nói:
- Bởi vì đấy đáng lý ra là cây kiếm, không những vậy, cây kiếm đó phải

thuộc về Lam Nhất Trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.