THẤT DẠ TUYẾT - Trang 187

nhắc nhở hắn rằng đó là một quyết định sai lầm đáng sợ?
“Minh Giới… ta nhất định, không để đệ ở trong bóng tối đó nữa.” Đôi mắt
sáng trong ấy lại hiện lên trong đầu hắn, chăm chú nhìn hắn, ánh mắt mang
theo sự quan thiết và dịu dàng khiến hắn phát cáu.
Đồng cố gắng hết sức khống chế cảm xúc, không để bản thân rơi vào trong
sự hỗn loạn vô cớ ấy nữa.
Những ngón tay thon dài của hắn nhè nhẹ vuốt lên Lịch Huyết kiếm gác
trên đùi, cảm nhận lưỡi kiếm băng lạnh – lưỡi kiếm đã được thoa bột Long
huyết châu lờ mờ ánh lên ánh đỏ hồng, cả những rãnh nhỏ để máu chảy
cũng bị bột phấn bít chặt.
Dùng thanh kiếm này, có thể trảm sát tất cả thần ma.
Hắn cúi đầu ngồi trong bóng tối, nghe những tiếng kêu thảm thiết phát ra
trong Súc Sinh giới phía đối diện, khóe miệng lặng lẽ nhếch lên tạo thành
một đường cung.
Giáo vương… ngày mai, sẽ là ngày chết của lão.
Đồng mở bừng hai mắt, sắc tím sáng rực lên, trong bóng tối trông tựa một
ngôi sao yêu dị.


Đúng lúc trận phục kích trên đồng tuyết ở Ô Lý Nhã Tô Đài xảy ra, một
cánh chim trắng xuyên qua cánh rừng mênh mông tuyết phủ, bay tới Dược
Sư cốc.
“Quác…” Rõ rành là quen thuộc địa hình nơi đây, con linh điểu bay thẳng
tới Hạ Chi viên, xuyên qua rèm châu đậu xuống giá, ngoác miệng kêu lớn
một tiếng, vỗ cánh phành phạch, hy vọng lập tức làm nữ chủ nhân chú ý.
Nhưng nó kêu một lúc lâu cũng chỉ có một nha đầu ngủ trưa còn chưa đã
giấc ngáp ngắn ngáp dài đi ra: “Thứ gì mà kêu ầm ĩ lên thế? Á?”
Sương Hồng nhận ra con bạch điêu, buột miệng kêu lên kinh ngạc.
Tuyết Diêu nhảy lên vai Sương Hồng, cọ cọ móng vuốt vào người, không
ngừng nhấc chân lên ra hiệu cho ả xem tấm khăn buộc ở chân.
“Ồ, đây là của chủ nhân ngươi gửi cho cốc chủ hả?” Sương Hồng dụi dụi
mắt, cuối cùng thì cũng nhìn rõ, ả lẩm bẩm nói: “Tiếc là người rời cốc rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.