THẤT DẠ TUYẾT - Trang 22

mạnh ngoại lai nào đó đang từ từ xâm nhập vào đầu óc.
Yêu Đồng Nhiếp Hồn? Trong khoảng khắc ấy, nàng đã hiểu ra tất cả.
Không kịp nữa rồi, nàng đột nhiên thò bàn tay khỏi ống tay áo, chắn giữa
hai người.
“A!”
Người trên tuyết kêu lên một tiếng đứt đoạn, thân thể bỗng mền nhũn,
không còn phát ra âm thanh gì nữa.
Nàng đứng trong gió lạnh, mồ hôi lạnh túa ra khắp người, lạnh buốt đến tận
bên trong.
Trong tay nàng là một tấm lăng hoa kính hết sức tinh xảo, là thứ các nữ
nhân hay dùng khi điểm trang nhan sắc.
Vừa rồi đúng là ngàn cân treo sợi tóc, đúng lúc cặp mắt tà dị đó mở ra,
nàng đã kịp thời đưa tay chặn lại, dùng mặt gương đẩy Đồng Thuật do đối
phương ngưng thần phát ra phản lại chính hắn.
Đó là phương pháp duy nhất để khắc chế thứ tà thuật quái dị này.
Vậy mà sau khi thoát hiểm, nàng lại thấy hốt hoảng ngẩn ngơ lạ thường,
dường như đã nhìn thấy gì đó khi cặp mắt ấy mở ra. Đôi mắt ấy… đôi mắt
ấy… sao mà quen thuộc thế, giống như mười mấy năm trước…
“Cốc chủ, người không sao chứ?”
Tất cả xảy ra quá nhanh, thời gian bất quá chưa đầy một cái búng tay, sau
khi mọi chuyện kết thúc Lục Nhi mới kịp phản ứng.
“Nguy hiểm quá… khụ khụ.” Nàng rút bàn tay lạnh buốt vào trong ống tay
áo, lẩm nhẩm nói: “Suýt chút nữa là toi rồi.”
Cuối cùng Lục Nhi cũng lấy lại được bình tĩnh, tức giận quát lên: “Dám
dụng kế với tiểu thư cơ à? Đúng là cái đồ vong ân bội nghĩa!”
“Được rồi.” Tiết Tử Dạ đưa tay ngăn không cho ả chém xuống một kiếm,
khe khẽ lắc đầu.
“Mang y theo đi!”
“A?” Lục Nhi kinh ngạc há hốc miệng.
Loại người này mà cũng cứu ư? Tuy rằng anh tuấn dễ nhìn, nhưng dù sao
thì vẫn là một con rắn độc đáng sợ, chỉ cần hồi phục là lập tức quay ra cắn
người ngay lập tức cơ mà?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.