THẤT DẠ TUYẾT - Trang 28

miệng gã, cẩn thận quan sát phản ứng của đồng tử.
“Vậy thì… bắt đầu đi!”
Tay Tiết Tử Dạ kẹp một cây ngân châm nhọn hoắt, ánh mắt lạnh lùng trầm
tĩnh tựa như một vị thần có quyền nghịch chuyển.
Một giấc mộng… một giấc mộng dài.
Đáng sợ nhất là, gã biết rõ, biết rất rõ mình đang nằm mộng, nhưng không
thể nào tỉnh lại được.
Trong đêm đen thăm thẳm vô tận, có người đang cười đùa chạy nhảy. Đó là
một nữ hài tử áo đỏ, vừa chạy vừa ngoảnh đầu lại phía sau, gương mặt nở
một nụ cười làm hồn gã ngây ngất: “Ngốc à, đến bắt muội đi… bắt được
muội sẽ gả cho huynh!”
Gã muốn chạy theo nàng, nhưng lại không thể cử động, thân thể tựa hồ như
đóng băng.
Còn nàng thì chạy mỗi lúc một xa, mỗi lúc một xa dần… gã không còn cơ
hội bắt được nữ hài tử nhí nhảnh như tinh linh đó nữa.
“Cầu xin huynh, hãy tha cho Trọng Hoa, tha cho bọn muội đi!” Trước khi
gã lên đường đi xa, nữ tử đó đã khóc lóc cầu xin, gương mặt đẫm lệ.
“Ta thật sự hy vọng rằng mình chưa bao giờ quen biết ngươi.” Thiếu phụ
mặc áo xô gai, tay bồng con, nghiến răng nói từng chữ một: “Đời này của
ta đã bị ngươi hủy hoại rồi!”
Mỗi một chữ buông ra khỏi miệng nàng, lồng ngực gã lại như bị găm thêm
một mũi kiếm sắc nhọn nhuốm đầy máu tươi, làm cho gã đầy mình thương
tích.
Thu Thủy… Thu Thủy… không phải vậy, không phải như vậy!
Gã muốn hét lên, nhưng lại không thể thốt nên lời.
Tại sao vẫn chưa tỉnh? Tại sao vẫn chưa tỉnh? Còn muốn giày vò ta đến bao
giờ nữa?
“A, tiểu thư, người xem hắn làm sao kìa?” Lục Nhi để ý thấy hơi thở của
người đang ngâm mình trong thùng thuốc trở nên gấp gáp, sắc mặt trắng
nhợt, những hạt mồ hơi lạnh li ti túa ra trên trán, cái cổ không ngừng lắc đi
lắc lại, hai mắt nhắm nghiền, thân thể không ngừng run lên bần bật thì
không khỏi giật mình kinh hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.